"Tôi hy vọng rằng mỗi người có thể lãnh đạo một nhóm người mới chịu trách nhiệm chỉnh sửa kênh đồng thời hoàn thành nhiệm vụ của nhóm kênh nước ngoài. Có tự tin làm được không?"
Mọi người đều thấy nội dung và hình thức các chương trình trong bản kế hoạch rất đa dạng, tư duy như bị phá vỡ. Họ kích động gật đầu, trầm giọng nói một cách gọn gàng, dứt khoát: "Có!"
"Chỉ cần sửa đổi thành công, đài truyền hình tất nhiên sẽ mở thêm mấy kênh mới, mà các cô các cậu sẽ trở thành cán bộ dự bị của các kênh mới." An Tri Hạ trực tiếp hứa hẹn: "Tuy nhiên, sau này dù có đi đâu, đừng bao giờ quên kênh nước ngoài là chiến trường chính của chúng ta!"
"Chúng tôi không sợ gian khổ hay mệt mỏi, chỉ sợ bản thân chưa cố gắng hết sức để tỏa sáng, trưởng ban Tiểu An, chúng tôi sẽ luôn theo bước chân của cô, hãy để Hạ Hoa chinh phục người dân quốc tế về mặt tinh thần!" Thiệu Đồng Phong thay mặt mọi người bày tỏ quyết tâm của mình.
An Tri Hạ cười, gật đầu: "Hiện tại, Hạ Hoa chúng ta đang rất thiếu những thanh niên có năng lực, có tư duy, có ước mơ và chịu khó lao động, cho nên trong quá trình chúng ta phát triển giai đoạn mới ở đài truyền hình, chúng ta cần phải vất vả hơn một chút.
Đợi đến khi chúng ta đào tạo những người mới xong, mới có thể phục đất nước, phục vụ nhân dân ở một vị trí cao hơn."
Nói xong, cô lập tức lấy bút ra bắt đầu phân công nhiệm vụ: "Trước tiên trong giai đoạn đầu, chúng ta sẽ chỉnh hợp năm kênh hiện có thành: kênh tin tức, kênh giáo dục, kênh cuộc sống, kênh tổng hợp và kênh thiếu nhi. Sau đó chúng ta sẽ tiếp tục phát triển các kênh chuyên sâu như: kênh hí khúc, kênh thể thao, kênh khoa học, kênh phim tài liệu và kênh quân sự.
Mỗi người hãy viết ra cách lý giải của bản thân về năm kênh này và ý tưởng đổi mới cho từng kênh, tôi sẽ xem xét xem từng người phù hợp với kênh nào."
Đợi sau khi cô họp xong, trưởng đài mới cười và gõ cửa đi vào, vừa áy náy vừa xúc động: "Trước đây tôi cho rằng danh lợi là thứ tốt đẹp mà không ai có thể buông bỏ, nhưng nhìn thấy những gì cô làm, tôi cảm thấy bản thân mình thật hẹp hòi. Làm việc đúng là càng dễ khiến người ta nghiện hơn, người thật sự có bản lĩnh thì căn bản không màng danh lợi."
An Tri Hạ cười: "Bây giờ ông nghĩ kỹ lại cũng không muộn, danh lợi là thứ sinh không mang đến, chết không mang đi, chỉ khiến con người càng sống càng lạc lối, đánh mất tinh thần chiến đấu ban đầu. Tuy đài truyền hình đã có lịch sử mười mấy năm, nhưng nơi đây vẫn là một chiến trường mới, chúng ta còn một cuộc chiến gay go, không có thời gian để cạnh tranh với nhau."
Trưởng đài gật đầu, xấu hổ nói: "Cô nói đúng. Thật ra tổ chức đã chi ngân sách cho kênh nước ngoài, chỉ là bên trên cứ kéo dài việc giải ngân, không đưa toàn bộ số tiền luôn một lần. Mấy ngày này tôi sẽ theo dõi tình hình, đảm bảo tòa nhà công nhân của chúng ta nhất định sẽ được xây dựng.
Lần này chúng tôi sẽ xây nhiều phòng hơn một chút, phòng lớn phòng nhỏ và ký túc xá độc thân, để chuẩn bị tốt điều kiện vật chất cho các đồng chí chuẩn bị gia nhập đài truyền hình của chúng ta."
An Tri Hạ nhướng mày, đôi mắt trở nên ấm áp: "Có điều kiện hấp dẫn như vậy, tin chắc sẽ có rất nhiều đồng chí ưu tú đều đến tham gia kỳ tuyển dụng của chúng ta."
"Trưởng ban Tiểu An." Trưởng đài đẩy hồ sơ phê duyệt trong tay đến trước mặt cô, cười nói: "Không, phải là phó đài kiêm giám đốc sản xuất Tiểu An mới đúng, đây là do lãnh đạo tự mình bổ nhiệm cô! Việc chỉnh đốn, cải cách và tuyển dụng của đài truyền hình sẽ do cô toàn quyền quyết đình, tất cả nhân viên trong đài bao gồm cả tôi và mấy phó đài khác đều do cô điều động."