Giám đốc Hunter thở dài nói: "Được, vậy phiền cô An giúp chúng tôi tìm kiếm một nhóm nhân viên có năng lực."
An Tri Hạ đồng ý. Rất nhanh, hai người đã bàn bạc xong chi tiết. Đợt đầu tiên của đài truyền hình quốc gia nhập mua mười bộ có hệ thống truyền hình cáp, trang bị tại mười thành phố lớn của Hạ Hoa, hơn nữa, mỗi thành phố trang bị mười vạn mét cáp điện. Về lâu dài, sẽ dựa trên doanh số để tăng thêm các hệ thống và cáp điện.
Kỹ thuật viên mang theo hệ thống và cáp điện, tài liệu bước lên tàu hàng hải từ California đi ngang qua Đại Bình Dương, trải qua hai tháng ròng rã mới đến được Thượng Hải.
Lúc trưởng đài mang tin tức này truyền nhanh về phía tổ chức, nhóm lãnh đạo cực kỳ cao hứng. Hạ Hoa có thể không mất một xu một cắc nào đã có để đặt mua được mạng truyền hình cáp, giúp hệ thống tivi phát triển lên, không thua kém các quốc gia khác trên toàn cầu, ý nghĩa thật là trọng đại.
Hạ Hoa phải cố gắng chống lại sự xâm lược thực dân của các quốc gia đang phát triển trên chiến trường quốc tế, nhưng, các quốc gia phát triển ấy cũng đang thực thi mọi cách để phong tỏa nhiều phương diện của Hạ Hoa. Người Hạ Hoa tuy thông minh, sức sáng tạo và bắt chước đều rất mạnh mẽ, nhưng mọi người cũng cần phải đứng trên vai của người khổng lồ, mới có thể tiếp tục bước đi, đuổi kịp và sánh bước cùng với những quốc gia lớn khác trên thế giới.
An Tri Hạ từng tra, trong lịch sử Hạ Hoa, phải hơn mười năm sau mới có hệ thống tivi riêng của mình. Cho nên, so sánh giữa để cho đài truyền hình quốc gia có thể kiếm được một khoản tiền và tuyến tivi của Hạ Hoa phát triển ở thời điểm hiện tại thì là không đáng nhắc tới. Hơn nữa, 5 năm này, sự phát triển về phương diện kinh tế của Hạ Hoa cũng không có quá nhiều thay đổi, cô có thể đoán trước được, đài truyền hình quốc gia phải cần ít nhất ba năm mới có thể thu lại một nửa vốn đầu tư, và hơn một năm rưỡi nữa mới có thể đạt được lợi nhuận phong phú.
Mà những chuyện đó, cô đều đã viết rõ ràng trong bản kế hoạch dự thảo đã được tổ chức, nhóm lãnh đạo nhất trí thông qua.
Nếu hợp đồng này thành công, là một việc lợi quốc lợi dân. Trưởng đài nhân cơ hội này đưa hai văn kiện đơn vị đất mà An Tri Hạ viết để phê duyệt đưa qua.
Miếng đất mà bách hóa Đại Lâu đang tọa lạc, có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, nhưng mà người ta lưng dựa cây lớn, không sợ cảnh sát hay du côn vây quanh, kiêu ngạo mà khoe ra để người khác thèm thuồng, nhưng tuyệt đối không cho.
Đất tại kinh đô đang tương đối thiếu, mà một miếng đất trống to như vậy lại để yên đó không dùng một quãng thời gian, mà còn gây ra không ít chuyện nhức đầu, nhóm lãnh đạo đều đã nghe qua. Nếu trong thời gian ngắn mà trung tâm bách hóa ấy không có dự định mở rộng quy mô, thì sớm muộn gì miếng đất ấy cũng nên bị phân cắt để bán đấu giá, để không đánh vỡ sự cân bằng của các thế lực ở kinh đô, làm mắc lòng nhiều người. Vậy không bằng nhân cơ hội này đưa cho An Tri Hạ.
Cho nên, thủ tục phê duyệt đất khá nhanh, chỉ trong vòng một ngày đã xong hết tất cả thủ tục.
Cầm văn kiện đã được đóng dấu, An Tri Hạ cười tươi, kêu năm người binh lính hậu cần vừa đến, từ trong ngăn kéo lấy ra bản vẽ mà mình đã làm xong: "Các anh, mọi người chắc là biết đài truyền hình chúng ta còn có hai đơn vị khác nữa, hiện tại đã phê duyệt đất, là mặt sau khu nhà của bách hóa Đại Lâu.
Đây là bản vẽ tôi đã làm xong, các anh xem qua, phụ trách liên hệ với người của khu xương và bên tòa nhà làm việc đảm bảo chất lượng để được cấp duyệt nhân sự. Có thể ưu tiên tuyển cựu chiến binh."