"Chủ nhiệm Thiệu, tôi không mong cầu anh sẽ là chỗ dựa của bất kỳ ai, chỉ mong anh đừng quên sơ tâm của bản thân, đừng làm cho ngành sản xuất truyền hình nhiễm màu dơ bẩn, trở thành cuộc đua của những thế lực quyền quý."
Thiệu Đồng Phong dùng sức gật đầu đảm bảo nói: "Đây là nơi mà mỗi công nhân của đài truyền hình chúng ta muốn bảo vệ. Chúng tôi sẽ vì sự nghiệp văn nghệ quốc gia cùng với tinh thần thế giới của nhân dân mà phấn đấu."
Mấy ngày nay, An Tri Hạ luôn bận rộn, vì cô mới cùng đài truyền hình Canada đàm phán xong thêm 50 bộ có hệ thống truyền hình cáp cùng với một ngàn vạn mét cáp điện. Cho nên, cô đang chuẩn bị lấy kinh đô làm trung tâm trải rộng đường cáp hướng ra các đô thị cấp một phía ngoài, mà danh sách nhóm đầu tiên này, không có Thượng Hải.
Không tới hai ngày sau khi danh sách được ấn định, trưởng đài Ngô đã bị điều đến bộ giáo dục làm chủ nhiệm tuyên truyền, đây chân chính là lãnh đạo nhỏ trong thể chế, không ai có thể tùy ý nói một câu không tốt. Mà phó trưởng đài Giản ban đầu cũng bị điều đến một số đơn vị tương quan làm phó chủ nhiệm.
Khi trưởng đài Ngô dọn đồ đạc rời đi, cũng nói chuyện với An Tri Hạ rất lâu, cực kỳ áy náy nói: "Phó đài Tiểu An, thực xin lỗi. Hai phần hợp đồng trước kia mà cô giao cho tôi đều bị giam ở chỗ của lãnh đạo. Có người nói cô vừa có chút thành tựu thì tự cao tự đại, cuồng vọng, phạm vào sai lầm, mộng tưởng viễn vông! Vậy nên bọn họ mới chia tách chúng ta, muốn tiếp nhận toàn bộ đài truyền hình..."
An Tri Hạ cười nhạt nói: "Tôi biết, mấy tháng nay, cảm ơn trưởng đài đã chiếu cố tôi. Tôi chúc ông thuận buồm xuôi gió tại đơn vị mới, nói không chừng, hai chúng ta còn có thể hợp tác đó!"
Trưởng đài Ngô nặng nề gật đầu, cười nói: "Tôi chờ cô!"
Vị trí trưởng đài và phó đài còn trống, nhưng lại không bổ nhiệm phó đài duy nhất An Tri Hạ còn ở lại thăng chức, mà trực tiếp điều một người đàn ông không tới 40 tuổi giọng Quảng tới, còn kèm theo hai người một nam một nữ trợ thủ đảm nhiệm phó đài.
Để cân bằng và trấn an cảm xúc của nhóm công nhân hiện tại ở đài truyền hình, Thiệu Đồng Phong cũng được đề bạt thành phó trưởng đài. Mặt khác, nhân sự của nhân viên cũng biến động không ít, còn có một nhóm đồng chí từ nơi khác điều đến chiếm hết hơn một nửa vị trí quan trọng.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đài truyền hình, lòng người hoảng sợ, mọi người đều không nhịn được tìm kiếm Thiệu Đồng Phong và An Tri Hạ.
Mới vừa qua giờ ăn cơm chiều, mấy người nhà đại biểu cho mấy công nhân viên chức trong đài, xách theo đồ vật, cùng với Thiệu Đồng Phong, đi đến nhà của An Tri Hạ và An Tri Thu.
An Tri Hạ mở cửa, sửng sốt, nhưng cũng không tránh né, cười khẽ nói: "Tôi biết mọi người muốn nói gì, nhưng đây tổ chức sắp xếp, mấy người gióng trống khua chiêng đến tìm tôi, nếu như có người nhìn thấy thì không tốt.
Sau này, đài truyền hình sẽ quay chụp không ít phim ảnh và chương trình, thành lập Nhà máy thủ công Mạch Thừa và Công ty Giáo dục Đào tạo Tri Ân, tất cả những cái này đều yêu cầu rất nhiều nhân tài mới có thể tổ chức được.
Mà mọi người là nhân viên và người nhà của đài truyền hình, làm gì có đạo lý phù sa chảy ra ruộng ngoài? Tất cả đều trở về đi, tôi." Cô tạm dừng một chút, trên mặt treo lên một nụ cười hạnh phúc nhàn nhạt, sờ sờ bụng của chính mình nói: "Vừa lúc tôi cũng mang thai, trong nhà không có cha mẹ chồng hỗ trợ, chỉ sợ, hai ba năm tới cũng không thể lo lắng cho chuyện của đài truyền hình nữa.
Nhưng mà, hiện tại, công việc của mọi người đã vào quỹ đạo, đều biết nên phải làm như thế nào.
Hôm nay, tôi cũng không mời mọi người vào nhà ngồi. Dù sao, nhà của chúng ta đều cách nhau rất gần, về sau cũng có thể qua lại với nhau."