Người xưa có câu dục tốc thì bất đạt, ngành truyền hình Hạ Hoa còn chưa có đứng vững gót chân, lại phải cần thời gian dài để lắng lại một chút. Tôi tin rằng sau khi mọi người được cọ sát trong thời gian dài, trao đổi cùng học tập, sẽ có thể vững bước tiến về trước.
Đối với mấy lời vừa rồi của trường đài Bạch, tôi cũng không đồng ý.
Một tỷ tám trăm triệu có vẻ nhiều, nhưng cũng không phải là một cá nhân không thể hoàn thành nhiệm vụ. Tôi đã làm xong bản kế hoạch chi tiết, chỉ cần có thể thực hiện từng bước, nhất định có thể khiến cho quốc gia chúng ta trong vòng năm năm thu được lợi nhuận to lớn, cũng để cho dân chúng sớm hưởng thụ sự tiện ích của truyền hình cáp.
Còn về 2% tiền hoa hồng, đó là chi phí kế hoạch quảng cáo do đài truyền hình Canada đưa cho cá nhân tôi, làm sao lại trở thành tư tưởng tư bản? Chẳng lẽ chúng ta làm việc lại không thể nhận thù lao sao? Ý tưởng kế hoạch quảng cáo là vô giá, cái này cũng giống như xuất bản báo chí, hoặc là ra sách, đều là tài sản trí tuệ."
Cô dừng lại một chút, nhìn sắc mặt ba người trưởng đài Bạch không được tốt lắm, nói tiếp: "Tổ chức sắp xếp như thế nào, tôi tuyệt đối sẽ phục tùng, các vị đồng chí ở đây cũng sẽ phục tùng.
Tin tưởng tổ chức là đúng đắn, lý trí và sáng suốt, không phải như một ít người ở đây gây sóng gió mưu cầu tư lợi."
An Tri Hạ lấy ra một phong thơ từ trong túi, nhếch miệng: "Rất tiếc từ nay về sau tôi không thể cùng mọi người cùng nhau cố gắng, cùng nhau tiến bộ. Tôi mang thai, cơ thể không tiện, vì để không trì hoãn công việc cùng tiến độ của đài, cho nên tôi đặc biệt đưa tận tay đơn từ chức."
Mọi người ngẩn người ngay tại chỗ, luôn cảm thấy hai ngày này giống như nằm mơ vậy, tại sao đột nhiên sự việc lại trở thành như thế này. Không phải trước khi nhóm An Tri Hạ bọn họ đi thành phố Thượng Hải tất cả đều rất tốt sao?
Trong lòng bọn họ có chút khó chịu, nhưng bọn họ không muốn lại mang phiền toái cho cô, chỉ có thể sa sút tinh thần thấp thỏm nhìn cô. Cho dù là công nhân viên kỳ cựu thì trong lòng cũng vẫn cảm thấy trống trải, thậm chí cảm thấy đài truyền hình sẽ quay trở lại dáng vẻ chướng khí mù mịt như ban đầu.
Ba người trưởng đài Bạch trao đổi ánh mắt, đúng như bọn họ dự liệu.
Bọn họ nghĩ tính cách An Tri Hạ có chút ngay thẳng, nhưng không ngờ cô lại có thể thẳng thắn đến như vậy, dứt khoát lấy đơn từ chức ra để uy hiếp!
Trên mặt trưởng đài Bạch thoáng hiện vẻ tức giận, đi thẳng đến bên tai phó đài Hoàng: "Nghĩ rằng chúng ta không dám nhận đơn từ chức của cô ta sao? Đồng ý với cô ta, nhưng phải để cho cô ấy trả lại căn nhà thuộc về đài truyền hình! Tôi xem thử cô ta có khuất phục hay không, làm gì có ai gây khó dễ cho tiền chứ?"
Phó đài Hoàng khẽ cười nói: "Vẫn là trưởng đài lợi hại, miếng thịt béo dâng đến miệng có ai mà chịu phun ra? A, trước đây An Tri Hạ ầm ĩ gây ra động tĩnh lớn như vậy, không phải là đang chạy tiền chứ?"
Dứt lời cô ta đi tới trên đài, lạnh mặt nói: "Phó đài An tự mình bóc trần cái giỏ lớn cho nên muốn rời khỏi, đây không phải vừa vặn chứng thực tội danh sao?
Nhưng mà nếu như cô muốn rời khỏi, dĩ nhiên là chúng tôi không thể ngăn cản.
Chẳng qua là từ nay về sau cô không còn là nhân viên của đài truyền hình, vì vậy bốn căn biệt thự và ba căn nhà của cô có phải cũng nên trả lại cho cơ quan hay không?"
An Tri Hạ nhướng mày: "Mặc dù tôi từ chức, nhưng mà hợp đồng với Canada vẫn sẽ tiếp tục tiến hành. Tôi đã giao phó chuyện này cho phó đài Thiệu cùng chủ nhiệm Mạnh Chấn Sinh toàn quyền phụ trách, không tới hai năm hợp tác sẽ có thể hoàn thành."