Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 783

Chương 783 - Chương 783 -

Chú Phương ngược lại trấn định hơn, dù sao tòa nhà giảng dạy năm tầng của trường trong thôn đã chính thức khai giảng, chính mình cũng không phải không có kiến thức. Chỉ là đó là tài sản công, mà hiện giờ bọn họ ở trong nhà con gái, cảm giác khác biệt vô cùng lớn.

"Chú thím, ăn cơm trước nhé? Mọi người ngồi tàu hai ngày khẳng định vừa đói vừa mệt vừa buồn ngủ, chúng ta ăn cơm trước, sau đó chúng ta đi tắm rửa, trở về ngủ một giấc thật ngon, ngày mai lại nói chuyện.

Dù sao mọi người cũng phải ở lại lâu mà." An Tri Hạ chào hỏi.

"Đúng đúng đúng, không vội lúc này, chúng ta ăn cơm trước." Trong lòng thím Phương lại nhung nhớ việc tắm rửa.

Ba đứa nhỏ còn chưa tan học, An Tri Thu cố ý để lại đồ ăn đưa đến nhà họ Phòng, nói một tiếng với chị dâu Đặng.

Đây là lần đầu tiên thím Phương đi tắm, thấy cái gì cũng tò mò, nhưng bà sợ bị người ta coi là người nhà quê lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, vẫn khẽ thu liễm mí mắt, nhẫn nại tính tình.

An Tri Hạ cười khẽ giải thích bên tai bà.

Trước tiên bọn họ đến đổi phiếu tắm, lấy chìa khóa đến nhà tắm nữ. Cởi quần áo từ gian ngoài, bọn họ thoáng run rẩy bưng chậu xách ghế đi vào phòng tắm.

Sương mù lượn lờ, bên tai đều là tiếng người nói chuyện vang vọng.

"Ôi chao." Nước hơi nóng, xả lên người thoải mái đến mức thím Phương không nhịn được hô nhẹ ra tiếng: "Trong thành phố quả thật thuận tiện, nơi tắm rửa không lạnh, nhiệt độ nước vừa vặn, cũng không sợ dùng hết lại phải đun nước. Hiện tại trong nhà chúng ta ban ngày cũng lạnh, buổi tối đắp chăn dày còn run rẩy."

"Nếu thím thích thì cùng chú ở lại đây nhé." An Tri Hạ cười nói: "Tuổi và trình độ văn hóa của chú đặt ở đây, không có nhiều không gian thăng tiến, chi bằng nghỉ ngơi sớm cùng thím đi dạo chung quanh hưởng phúc con cháu."

"Hai người anh trai của cháu đều không chịu thua kém, hoàn toàn có thể nhận lấy gánh nặng từ trong tay chú cháu. Chỉ là." Thím Phương khẽ thở dài nói: "Hiện tại trong thôn thu được nhiều hơn, tiền trong sổ sách thôn cũng nhiều, tuy rằng đến cuối cùng sẽ dựa theo công việc phân chia đến tay mọi người.

Nhưng có vài người thời khắc khắc nhìn chằm chằm, nhân cơ hội vớt một khoản, hoặc là đẩy chú cùng anh trai của cháu xuống."

Hiện giờ An Tri Hạ rất lạc quan tích cực, ngược lại an ủi bà nói: "Thím, sổ sách trong thôn công khai, mọi người đều rõ ràng, những người đó có chút động tác nhỏ, đừng nói nhà chúng ta, ngay cả những người khác trong thôn cũng không muốn.

Uống nước sao dám quên công người đào giếng chứ?

"Thím và chú của cháu cũng đã nghĩ thông cả rồi, công việc của trưởng thôn không hề dễ làm, nếu không phải do chú của cháu muốn làm nhiều việc thực tế hơn nữa cho dân làng thì cũng chẳng lý do gì mà ông ấy cứ ở mãi vị trí đó cả?

Ít nhất thì hãy đợi cho chú của cháu giải quyết xong hết mọi việc ở trong làng , để mọi người đều có chút tiền dư, cơ sở hạ tầng trong làng được xây dựng tốt, mọi người đều biết rõ rằng lợi nhuận một năm sẽ được phân chia cho mỗi nhà là bao nhiêu thì chú của cháu mới nghỉ hưu được.

Như thế thì, cho dù người khác có làm trưởng thôn, lén lút tiêu hai tệ thì không sau, nhưng tiêu nhiều thì sẽ không dám và cũng chịu không nổi đâu. Ánh mắt của dân làng đều rất là tinh tường!" Thím Phương gật gật đầu, cười mà nói.

"Vậy đợi đến khi chú nghỉ hưu thì chú thím sẽ đến Bắc Kinh để định cư lâu dài. Đến lúc đó, cháu sẽ tìm việc cho các anh." Hơn một năm nay, An Tri Hạ đã cảm nhận đủ được sự giản dị và tốt bụng của nhà họ Phương.

Phương Hồng Diệp đối với cô chẳng có ý xấu gì cả, thực sự coi cô như em gái của mình mà quan tâm, có đồ gì tốt đều nghĩ đến cô.

An Tri Hạ là người có qua thì cũng sẽ có lại, cô kéo nhà họ Phương cùng nhau làm giàu.

"Không cần đâu." Thím Phương xua tay không ngừng, cảm động tươi cười với cô: "Tri Hạ, thím biết cháu là có ý tốt, nhưng mà Diệp Tử nhà chú thím cưới anh trai cháu, thì mấy đứa mới chính là người thân cùng một nhà với nhau."

Bình Luận (0)
Comment