Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 785

Chương 785 - Chương 785 -

An Tri Hạ mỉm cười ngầm đồng ý. Mức kinh tế của họ hàng bằng nhau thì sống chung với nhau cũng không có gánh nặng gì, nhưng đợi đến khi kinh tế bắt đầu phát triển nhanh chóng vào năm 1978. trong khi bọn họ đang sống một cuộc sống sung túc, thì anh em nhà họ Phương vẫn còn đang sống ở nông thôn, đến lúc đó, sự chênh lệch giàu nghèo sẽ lớn đến mức khiến cho mọi người đều cảm thấy không thoải mái trong lòng.

Cô có năng lực để kéo họ giàu theo cô, vậy thì tại sao cô lại không vì những lo lắng cho tương lai kia mà lại chọn cách nhắm mắt làm ngơ? Hơn nữa, cô muốn dạy họ cách câu cá, không cần phải suy nghĩ quá nhiều mà vẫn có thể kiếm được tiền.

Ba người tắm rửa hơn một tiếng đồng hồ mới mệt mỏi mà xách đồ về nhà.

Ngày hôm sau, An Tri Thu đem giao một bao tải thức ăn cho An Tri Hạ.

"Năm nay sản xuất lúa nhiều hơn năm ngoái, hầu hết các ruộng lúa thích hợp đều nuôi cá, dưa hấu được trồng xen kẽ ruộng lúa mạch, một nửa lương thực vào mùa hè đã được nộp cho tổ chức, toàn bộ lúa vào mùa thu, ngô, cá, dưa hấu đều thuộc về đại đội, hiện tại, mỗi ngày ở mỗi hộ gia đình đều là một bữa bột mì trắng và hai bữa cơm!

Cá và dưa hấu được để lại rất ít, dân làng ủy thác cho anh Hồng bán phần còn lại, chỉ riêng với hai mặt hàng này, trung bình một người trong làng có thể kiếm được hơn hai trăm tệ!

Sau khi công xã cày bừa vụ xuân xong xuôi, dựa theo quy mô để ra trước đây của em đã mở thêm mười trang trại, đầu tư gần như là toàn bộ thu nhập của năm trước, ngoài ra, còn vay tổ chức thêm một khoản tiền. Hiện tại, trang trại chăn nuôi đã bắt đầu có lợi nhuận ổn định, cha mẹ của Hồng Diệp trước khi đến đây mới chỉ phân phát được một khoản tiền, bình quân đầu người đạt ba mươi sáu tệ.

Đến tết lại quyết toán thêm một lần nữa, dự kiến mỗi người sẽ nhận được khoảng một trăm tệ.

Có thể nói rằng mỗi xã viên của công xã Ngũ Kỳ, thu nhập một năm kiếm được từ trồng trọt và chăn nuôi so với những công nhân bình thường sẽ hơn rất nhiều." An Tri Thu nói cho An Tri Hạ nghe từng chút từng chút thông tin mà anh ấy nghe được từ cha vợ.

Anh ấy nói với vẻ mặt rất phấn khích, như thể anh ấy đã tận mắt chứng kiến vụ thu hoạch lớn vậy, anh ấy hoàn toàn thấu hiểu được cảm giác vui mừng khôn xiết và không thể nào tin được rằng mình đã thoát khỏi nghèo đói và có cơm ăn áo mặc của dân làng.

"Hiện nay, công xã Ngũ Kỳ đã được tổ chức công nhận là công xã kiểu mẫu cấp quốc gia, mỗi ngày đều có các lãnh đạo công xã đến từ khắp nơi trên cả nước ghé thăm và học hỏi kinh nghiệm.

Chỉ cần môi trường công xã ổn một chút thì có thể dựa vào công xã Ngũ Kỳ làm hình mẫu để phát triển."

Anh ấy lấy từ trong bao tải ra hai bức ảnh: "Đây là thứ mà xã trưởng nhờ cha vợ anh mang đến cho em, ngoài ra còn có một bức thư!"

An Tri Hạ nhướng mày mà nhận lấy thư, bức ảnh nhỏ là tấm ảnh đang treo bảng hiệu vinh dự mới tinh ở trước cổng công xã Ngũ Kỳ, bức ảnh lớn hơn là người dân trong công xã đã tự làm cờ thưởng cho cô, dán đầy lên bức tường.

Bản thân xã trưởng cũng rất phấn khích, chữ viết trong thư dường như đâm xuyên sang mặt sau của tờ giấy, đầu tiên ông ấy gửi lời cảm ơn đến cô vì lợi ích kinh tế to lớn mà cô đã mang lại cho công xã, sau đó thì báo cáo với cô còn chi tiết hơn cả chú Phương về vụ thu hoạch của công xã năm nay cũng như việc các lãnh đạo đều có lời khen ngợi dành cho cô.

Ba chữ An Tri Hạ cùng với nghề nuôi cá trong ruộng lúa gần như đã truyền đến tai rất nhiều người ở nông thôn, bởi vì cô rất xinh đẹp cho nên ai đã từng nhìn thấy cô cũng đều kinh ngạc và nhớ cả một đời, vì vậy, dân làng lặng lẽ gọi cô là "Nữ thần Ngư Mỹ"!

Bình Luận (0)
Comment