Trưởng đài Bạch, chủ nhiệm Trần của đài số một cùng với diễn viên chính xách trái cây, đồ hộp, sữa bột cười ha hả đến thăm.
Cảm nhận được cái nhìn chăm chú trần trụi không chút e dè của trưởng đài, An Tri Hạ đứng ở cửa gọi một tiếng: "Chị dâu Đặng, nhà chúng em có khách đến thăm, chỗ chị có nước nóng không?"
Chị dâu Đặng rất dứt khoát lên tiếng trả lời, xách cái phích nước nóng từ nhà bên cạnh đi tới.
Không cần An Tri Hạ chạm vào, chị ấy đã thu xếp châm trà cho mấy người bọn họ.
"Chị dâu, nếu chị không có chuyện gì thì ở lại đây cùng em tiếp chuyện với các vị khách được không?" An Tri Hạ kéo cánh tay chị ấy, ấn chị ấy ngồi lên giường lò cười nói.
"Phó đài Tiểu An, lần này chúng tôi tới đây, một là muốn thăm hỏi an ủi người có công lớn với đài truyền hình là cô đây, hai là cũng muốn thương lượng với cô chút chuyện trong đài, cô xem, chuyện này liên quan đến tổ chức. . ." Chủ nhiệm Trần khẽ cười nhìn chị dâu Đặng nói, nói đến đây phàm là người có chút mắt nhìn đều sẽ tự động rời đi.
Quả thật chị dâu Đặng có chút thận trọng, nhưng mà chị ấy cảm nhận được An Tri Hạ huýt vào khuỷu tay chị ấy, nhớ tới việc An Tri Hạ chủ động nghỉ việc ở đài truyền hình, hơn nữa trước khi Phòng Viên lên đường có nhờ vả, cho nên chị ấy mông cũng không nhấc, mí mắt cũng không chớp.
"Tôi không tính là người ngoài, tôi là em gái của con rể của chị em họ của bà ngoại Tri Hạ. Bàn về bối phận thì quá phiền toái, cho nên dứt khoát gọi theo đàn ông bên kia, nhưng điều này cũng không có thể phủ nhận mối quan hệ họ hàng gần của chúng tôi.
Đài truyền hình mấy người nói dễ nghe, thì là tới cảm ơn người có công lớn, nhưng người ta là bị các người khi dễ đến mức từ chức, còn tới đây giả mù sa mưa làm chi? Chúng tôi cần chút quà cáp này của mấy người sao?"
An Tri Hạ cũng làm ra vẻ bị oan ức, chỗ nào có dáng vẻ tiêu sái rời đi như lúc trước.
"Cái này." Chủ nhiệm Trần nhìn về phía trưởng đài: "Chẳng qua lúc ấy tổ chức chỉ muốn cho phó đài Tiểu An một lời nhắc nhở, không có ý gì khác, không nghĩ tới phó đài Tiểu An lại nóng tính như vậy.
Cho nên trưởng đài của chúng tôi tự mình đến cửa hỏi thăm tình hình, chúng ta có chuyện gì cứ nói, làm sao tổ chức có thể để lãng phí nhân tài. Quốc gia của chúng ta đang ở thời kỳ phát triển nhanh chóng phải tranh đoạt từng giây từng phút, phó đài Tiểu An, cô có oan ức cùng yêu cầu gì cũng có thể nói ra mà."
An Tri Hạ cúi đầu sờ chiếc bụng vẫn còn bằng phẳng như cũ của mình, khẽ cười lắc đầu một cái: "Không phải tôi không muốn cống hiến vì quốc gia và tổ chức, chẳng qua là đứa trẻ trong bụng quá ầm ĩ, mới to bằng hạt đậu phộng, đã bắt đầu tranh đoạt dinh dưỡng với tôi.
Tôi ở nhà đứng lâu một chút cũng cảm thấy choáng váng, tố chất cơ thể như vậy nếu đến tổ chức, sợ rằng sẽ liên lụy đến tiến độ công việc của các đồng chí.
Hơn nữa, nhà chúng tôi có nhiều trẻ em, đàn ông lại cả ngày chạy xe ở bên ngoài, gánh nặng giáo dục các đứa nhỏ liền rơi vào trên người tôi."
Chủ nhiệm Trần là người chủ chốt trong việc thuyết phục An Tri Hạ lần này, vội vàng tiếp tục cười nói: "Tổ chức chúng ta không phải là không quan tâm đến tình cảnh cá nhân, tình huống của phó đài An hơi đặc biệt, có thể làm việc ở nhà, tiền lương và phúc lợi vẫn tính như bình thường, chỉ cần thỉnh thoảng tới đài truyền hình chỉ dẫn cho các đồng chí khác là được."