Nghe được tin này, các nhóm biểu diễn đều cật lực tập luyện ở mức tối đa những tiết mục kinh điển và nổi tiếng nhất trong đoàn của mình. Họ ghi lại tiết mục ấy rồi gửi tới đài truyền hình Long Đằng.
An Tri Hạ với Thiệu Đồng Phong đích thân trình chiếu các buổi biểu diễn, các nhóm biểu diễn sẽ phải thông qua nhiều lần tuyển chọn để được chọn tới Bắc Kinh, do An Tri Hạ đích thân chỉ đạo buổi diễn tập.
Đã có rất nhiều tin tức về Gala Tết, đài truyền hình kinh đô vốn đã chú ý đến đài truyền hình Long Đằng đương nhiên cũng biết được tin tức. Nhưng chưa đầy nửa tháng nữa là đến tết, căn bản bọn họ không có thời gian chuẩn bị kịp, nhưng bọn họ cũng đã ngắm tới Lễ Nguyên Tiêu.
Người dân Hạ Hoa tin rằng tết là từ ngày mùng tám tháng chạp tới lễ Nguyên Tiêu, nên lễ Nguyên Tiêu mang rất nhiều ý nghĩa.
Năm 1974 mở đầu bằng chương trình Gala Tết vô cùng sôi động và đậm chất tết được người dân cả nước theo dõi.
Bụng An Tri Hạ ngày càng phình to lên, lớp da trên bụng gần như trong suốt.
Ngày nào Phòng Viên cũng sợ hãi nhìn cô, nếu không phải An Tri Hạ ngăn cản, anh đã muốn nghỉ phép thật lâu ở nhà cùng cô.
Bây giờ bọn trẻ đều đã đến Công ty Giáo dục Đào tạo Tri Ân, mỗi ngày sau giờ học một giờ đồng hồ, sau đó về nhà làm bài tập rồi đi ngủ. Mỗi đứa nhỏ đều về kể chuyện cho họ nghe, cuộc sống rất viên mãn.
Sau tết, An Tri Hạ hoàn toàn buông bỏ đài truyền hình Long Đằng, chỉ đăng đều đặn tám bài báo hàng tháng. Cô bắt đầu viết kịch bản truyền hình, và nhiều kịch bản chương trình thực tế khác nhau.
Khi cô mang thai được bảy tháng rưỡi, bước vào tháng tư, thời tiết dần ấm hơn, thời gian ban ngày cũng dài ra.
Phòng Viên đang đợi An Tri Hạ sinh con xong thì đến Liên Bang Xô Viết khai thác mỏ. Công việc của anh tạm thời chia sẻ cho đội trường Đặng và phó đội trưởng. Bốn tháng làm việc này anh sớm đã liên lạc xong rồi, tuyên bố với bên ngoài rằng anh đi công tác.
Người ta nói để hai người họ thích nghi càng sớm càng tốt, anh đã cố tình ở nhà trước một tháng để bảo vệ An Tri Hạ.
Một nhà năm người ăn, đồ ăn không thể quá qua loa, hai món chay, hai món mặn, một món canh là tiêu chuẩn chuẩn rồi. Vừa cầm đũa lên, An Tri Hạ khẽ cau mày nhưng vẫn tiếp tục chậm rãi ăn.
Đợi ăn xong, lúc Phòng Viên đang rửa bát, An Tri Hạ viết một tờ giấy đưa cho Phòng Lễ Hi: "Xem cậu của con ăn xong chưa? Nếu cậu chưa ăn xong thì đợi ăn xong rồi đưa giấy nhắn này cho cậu."
Sau đó cô đun ít nước nóng rồi vào nhà vệ sinh lau người.
Sau khi đi ra, cô nũng nịu với Phòng Viên đang lau tay: "Anh Viên, hình như em sắp sinh rồi, bụng đau quá."
Phòng Viên sửng sốt, lập tức quay mấy vòng như ruồi không đầu: "Lễ Hi đâu?"
"Em nhờ thằng bé đi báo tin cho anh trai em rồi." An Tri Hạ kéo anh cười nói: "Đồ đi viện chúng ta sớm đã chuẩn bị đầy đủ rồi, lát nữa anh lái xe đưa bọn trẻ tới nhà anh trai em đi."
Nói xong, cô quay sang nói với bọn trẻ: "Mấy ngày tới các con sẽ ở nhà cậu, đợi sau khi mẹ sinh em bé xong sẽ về nhé."
Hai đứa nhỏ lo lắng nhìn chằm chằm vào bụng cô, có chút mong chờ nhưng cũng có chút sợ sệt.
Phòng Ca Hân có lời muốn nói: "Mẹ, em trai với em gái sắp ra gặp bọn con à? Các em có ghét bọn con không?"
Cô bé thường tranh giành tình yêu thương của cha mẹ với các anh chị nên cô bé sợ em trai, em gái sẽ không thích mình. Dù sao, em trai và em gái đều do cha mẹ đẻ ra.
"Làm sao có thể?" An Tri Hạ đi tới xoa đầu cô bé, không quên nhéo đôi má trắng nõn mịn màng của Phòng Ca Hân.