Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 850

Chương 850 - Chương 850 -

Ba đứa con lớn trong nhà đều rất hiểu chuyện và nghe lời, ngay cả cặp song sinh cũng sớm ngoan ngoãn, nhìn giống như hạt đậu, hoàn toàn không giống một đứa trẻ sáu tuổi chút nào. Khi bắt đầu đi học, bọn chúng đã học vào học ngay lớp ba, may mắn là mấy đứa nhỏ có dinh dưỡng tốt, lại được thừa hưởng đôi tay và đôi chân dài từ cha mẹ, nên lúc 6 tuổi đã cao gần bằng một đứa trẻ 8 tuổi. Ngoài ra, mỗi ngày đều cùng cha mẹ và các anh chị rèn luyện nên thân thể rất khỏe mạnh, chưa kể chỉ số IQ lại rất cao, thích giả vờ làm lợn để ăn thịt hổ, vốn dĩ là không sợ bị bắt nạt chút nào cả.

An Tri Thu và Phương Hồng Diệp cũng là những có tâm sự nghiệp nên mỗi ngày họ đều rất bận rộn. Bọn họ sống rất gần nhà họ Phòng, con cái của cả hai gia đình thường được nuôi dưỡng cùng nhau, ngoại trừ những lúc về nhà riêng để đi ngủ.

Buổi trưa, bọn trẻ ngồi xung quanh bàn ăn ngấu nghiến đồ ăn như những con sói con, hoàn toàn không kén ăn hay biếng ăn như trẻ em ngày nay.

Chú Phương đã từ chức trưởng thôn, cùng hai con trai đi đến kinh đô.

Hai anh em nhà họ Phương biết chăn nuôi gia súc gia cầm, ngoài ra còn biết cách trồng và chăm sóc cây ăn quả. Bọn họ dùng số tiền tích góp trong mấy năm qua để nhận thầu một đỉnh đồi, thuê người trồng cây ăn quả, xây nhà xây cửa rồi cùng các nàng dâu bắt đầu chăn nuôi gia cầm, gia súc.

Bây giờ, bọn họ đã sớm thu hồi được vốn, còn thầu thêm được vài ngọn đồi và đang sống một cuộc sống rất sung túc. Bọn họ còn đi theo Lý Hán Khiêm, mùa đông trồng rau trong nhà kính.

Có tiền rồi, bọn họ nghe theo lời khuyên của An Tri Hạ, mua bất động sản, tứ hợp viện, tòa nhà, cửa hàng... Suy cho cùng, chăn nuôi không phải là một ngành quá khó khăn, người khác cũng dễ dàng học được, do đó, số lượng đối thủ cạnh tranh sẽ ngày càng tăng lên và lợi ích từ ngành ngày cũng sẽ càng ngày càng nhỏ đi.

Hơn nữa, mấy năm nay bọn họ đã thực sự rất mệt mỏi, đang có ý định chuyển sang làm việc khác sau khi đã làm được mười năm.

Con cái của họ cũng đã lớn, chú Phương và dì Phương đang tập trung phần lớn sự quan tâm cho gia đình cô con gái nhỏ.

Trong nhà có thuê một bảo mẫu để giặt giũ và dọn dẹp, chú Phương chịu trách nhiệm mua thực phẩm, còn dì Phương chịu trách nhiệm mua thức ăn nuôi một đám trẻ con cho đến khi chúng mập lên.

An Tri Thu, Phương Hồng Diệp và Phòng Viên cũng hoàn thành việc học đại học trong vòng hai năm. Phương Hồng Diệp tiếp tục làm công việc chủ trì yêu thích, trong khi An Tri Thu nghe theo lời khuyên của em gái mở một nhà hàng, phục vụ đồ nướng vào mùa hè và lẩu vào mùa đông, chỉ cần nước chấm được chuẩn bị sẵn thì anh ấy không cần phải ngày nào cũng phải vào bếp, có thể mạnh dạn giao công việc lại cho nhân viên.

Nước lẩu và nước sốt thịt nướng mà anh ấy và An Tri Hạ cùng nhau phát triển, mùi vị của nó ngon đến nỗi bất cứ ai thử qua đều trở thành khách hàng trung thành của quán. Anh ấy đã đưa 60% cổ phần của quán ăn cho An Tri Hạ, theo anh ấy thì An Tri Hạ là người đóng góp nhiều nhất trong quá trình phát triển công thức.

An Tri Hạ đương nhiên không muốn nhận, hai anh em đẩy qua đẩy lại rất lâu, cuối cùng chia thành 30-70, An Tri Thu giữ 70% cổ phần. Để tránh việc em gái chịu thiệt, An Tri Thu đã lấy lợi nhuận của chính mình bắt đầu điên cuồng mà mua cửa hàng, rồi mở một chuỗi cửa hàng trên khắp kinh đô, nhờ cách này mà An Tri Hạ có thể kiếm được rất nhiều tiền ngay cả khi cô chỉ có 30% cổ phần .

Mỗi tối, An Tri Thu sẽ chuẩn bị nguyên liệu cần thiết cho mỗi cửa hàng vào ngày hôm sau, ban ngày thì anh vẫn tiếp tục làm người dẫn chương trình cho chương trình ẩm thực!

Bình Luận (0)
Comment