Tuy nhiên, đây chỉ là suy nghĩ nhất thời, cô bé vẫn thích được ở cùng với mẹ và các anh chị em trong một khung hình, như thể cô bé đang thông báo điều gì đó cho cả thế giới biết vậy.
Phòng Quân Trác cũng không thể cưỡng lại sự cám dỗ của thức ăn. Cậu bé nhìn vào bên trong một cửa hàng bày khá nhiều thức ăn, trên tường còn treo một tờ giấy tuyển dụng màu đỏ.
Cậu bé suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười nói với Phòng Thanh Vận: "Em gái, đợi anh một chút, anh trai sẽ đi kiếm đồ ăn cho em."
Nói xong, cậu bé quay sang trao đổi với người quay phim, cũng không hề né tránh âm thanh lọt vào tai khán giả qua ống kính: "Chú, chú có thể đợi ở đây với em cháu một lúc được không ạ? Cháu đi giúp cửa hàng kia một số việc ạ, nếu chú đi cùng, người khác sẽ lợi dụng cháu để ghi hình chương trình."
"Cháu mới lớn thế này, có người muốn tuyển cháu sao?" Người quay phim không nhịn được cười hỏi.
"Cũng bởi vì cháu còn nhỏ nên bọn họ mới đặc biệt quan tâm đến cháu thôi." Phòng Quân Trác với khuôn mặt nhỏ nhắn đắc ý nói: "Chú chỉ cần tìm một nơi mà họ không thể nhìn thấy được, đợi cháu một chút cháu sẽ quay lại sớm thôi."
Nói xong, cậu bé vỗ đầu em gái mình như một người trưởng thành, rồi chạy đi.
Phòng Quân Trác năm nay 6 tuổi, vì cha mẹ có gen tốt cộng thêm mỗi ngày ăn thịt gà, cá, trứng đầy dinh dưỡng nên cậu bé có vóc dáng rất cao, bây giờ đã cao 1m25. Vì vóc dáng khá cao và hoạt động nhiều nên không tăng cân, cả người trông rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng, lại còn tập võ với cha nên không hề sợ bị bắt nạt chút nào.
Người quay phim và trợ lý đưa Phòng Thanh Vận đi tìm một góc khuất của cửa hàng để có thể quay phim. Bọn họ nhìn thấy Phòng Quân Trác bước tới, mỉm cười nói vài câu với ông chủ, một lúc sau, cậu bé đứng cạnh ông ấy thu tiền, đếm và giới thiệu các món ăn với giọng điệu trong trẻo.
Cậu bé có ngoại hình đẹp, tinh tế, nói chuyện hay, lại rất lễ phép, còn có trí nhớ tốt nên thu hút được nhiều lời khen từ khách hàng.
Vì có cậu bé tham gia nên lượng khách chặn cửa cũng giảm đi bớt, ông chủ cùng các nhân viên làm việc trật tự hơn mọi ngày, tuy có bận rộn hơn nhưng không hề hỗn loạn, tay chân cũng không còn chậm chạp như ngày thường nữa.
Khán giả trước tivi sau khi xem rất tò mò, một đứa bé tuy không lớn nhưng có thể thay cho hai chàng trai, lại còn có thể tự kiếm tiền mua đồ ăn ngon cho em gái.
Phòng Thanh Vận ngồi ôm má, cười nói: "Anh trai của cháu là tốt nhất, chờ anh trai anh kiếm được đồ ăn ngon, anh trai nhất định sẽ đưa cho chú dì nếm thử."
Người quay phim và trợ lý mỉm cười gật đầu: "Vậy thì chúng ta thật may mắn nha!"
Một nhóm khách mời đi theo hai nhóm người quay phim và trợ lý, cố gắng không bỏ lỡ một khoảnh khắc tuyệt vời nào. Hai đứa nhỏ chạy ra ngoài không bao lâu, Phòng Tụng Ngôn và Phòng Ca Hân cũng không nhịn được nắm tay nhau ra ngoài đi dạo.
Bọn họ tình cờ đi theo hai hướng khác nhau, ngược lại không gặp nhau.
Hai cô bé cũng không thể chịu nổi sự cám dỗ của các món ăn: "Mẹ chắc chắn thích ăn chiếc bánh cắt này, em gái thích ăn hạt dẻ chiên đường, anh cả thích uống đậu nành, em trai cũng thích đồ ngọt. Chị ơi, Thiên Thị gần Kinh Đô như vậy, sao chúng ta không phát hiện phố ẩm thực này sớm hơn nhỉ?"
"Chị vừa thi xong đại học, sau này có thể tự kiếm tiền và đi du lịch khắp nơi. Hân Hân, năm sau em thi đại học nên phải chăm chỉ hơn đấy." Phòng Tụng Ngôn vừa trải qua kỳ thi tuyển sinh đại học căng thẳng, bây giờ cô bé cảm thấy thoải mái đến mức không nhịn được mà trêu ghẹo em gái một chút.