m nhạc chứa đầy sự kỳ diệu, ngay cả những người không hiểu nhạc lý và không biết cách thưởng thức nó, chỉ cần đắm mình, họ cũng có thể cảm nhận được sự phấn chấn trong lòng khi nghe, máu trong người cũng sôi trào lên và trái tim sẽ tràn ngập ánh sáng, thứ ánh sáng xua tan đi màn sương mù trong lòng mỗi người.
Dường như mọi muộn phiền ưu sầu đều dần tan biến, không có trở ngại nào trên đời là không thể vượt qua, bất kỳ ai nghe bài nhạc này đều trở nên yêu thích bản nhạc, và yêu thích cả cô bé xinh đẹp đáng yêu đang kéo đàn này nữa.
Chờ đến khi âm thanh rạo rực cuối cùng dần biến mất, mọi người mới hoàn hồn lại, rối rít vỗ tay khen ngợi, vui vẻ đưa tiền lẻ trong tay để vào mũ.
Phòng Ca Hân đoán chừng cũng sắp đến giờ rồi nên mỉm cười đứng dậy cúi người cảm ơn mọi người, thuận tiện giúp cửa hàng bánh bao quảng cáo: "Phía trước có một tiệm bánh bao Cẩu Bất mới mở, mọi người có thể tới đó ăn thử một chút ạ. Anh em bọn cháu đi theo giúp đỡ mẹ, hy vọng mọi người có thể tới ủng hộ ạ."
Tất cả mọi người đều mỉm cười đáp lại, thấy cô bé không có ý định tiếp tục kéo đàn, đám đông rối rít tản ra.
Phòng Ca Hân cúi đầu bắt đầu đếm tiền trong mũ. Tiền bên trong phần lớn là tiền xu xen lẫn với các tờ tiền khác, thành một đống đầy màu sắc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn đầy vui mừng, cô bé vẫy tay với chị gái đang đi tới: "Chị ơi, chị nhìn nè, tất cả đều là em kiếm được đó ạ!"
Phòng Tụng Ngôn giơ ngón tay cái lên, khen ngợi cô bé một phen.
Hai người họ đếm kỹ lại một lần, tờ tiền lớn nhất là tờ trị giá một đồng, có hai tờ trị giá năm hào, bảy tờ trị giá hai hào, mười hai tờ trị giá một hào, và số tiền còn lại dao động năm xu, hai xu với một xu. Tổng cộng là sáu đồng bảy hào!
Nói cho cùng đây cũng là một thành phố phát triển kinh tế đầu tiên bên bờ biển nên có khá nhiều người giàu.
Khán giả kinh ngạc gần như tắt thở, từ khi nào mà kiếm tiền lại trở nên dễ dàng như vậy? Từ lúc cô bé ngồi xuống cho đến khi đám đông giải tán mới được nửa giờ đồng hồ thôi mà? Sao đã kiếm được sáu đồng bảy hào chứ?
Nhưng sau đó tất cả mọi người đều suy nghĩ về bản thân mình, nếu là bọn họ ở đây thì đoán chừng sẽ khó mà kiểm soát được bàn tay của mình để đi kiếm tiền. Cô bé này quả thực là có bản lĩnh, biểu diễn hai bản nhạc cũng không kém cạnh gì các nghệ sĩ kỳ cựu trên truyền hình và sân khấu là bao!
Cho đến bây giờ, bọn họ vẫn còn chưa quên cảm giác kích động vừa nãy đâu.
Phòng Ca Hân thầm tính toán giá cả thức ăn mà hai chị em vừa hỏi, sau đó từ bên trong đếm ra một nắm đồng xu ba xu, số tiền còn lại đều gói trong một chiếc khăn tay rồi nhét vào trong tay ông lão mù.
"Cô bé, cái này là chính cháu kiếm được, ông không thể nhận được!" Ông lão mù nhanh chóng đẩy tiền ra.
"Ông ơi, cháu đã mượn chỗ của ông, còn sử dụng đàn nhị của ông nữa, thậm chí còn cướp mất khách hàng của ông. Tất nhiên là phải trả phí chứ ạ. Ông cứ coi như là cháu đang làm việc cho ông đi ạ, thời tiết nóng nực như vậy, ông nhanh về đi ạ." Phòng Ca Hân nói xong liền kéo chị gái mình chạy đi.
Hai chị em có tiền trong tay liền bắt đầu quét từ cửa hàng này sang cửa hàng khác và mua đủ loại thức ăn, vừa vặn ghé thăm cửa hàng nơi em trai làm việc.
Hai nhóm người nhìn nhau một lúc, Phòng Thanh Vận vui vẻ chào hỏi, trước tiên thưởng thức một đống đồ ăn ngon.
Ba chị em đang ngồi trên thềm đá cách đó không xa, nếm thử những món ăn thơm ngon nóng hổi tiện thể nhìn em trai đang chăm chỉ làm việc để kiếm tiền.