Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 946

Chương 946 - Chương 946 -

"Không cần phải chừa nhiều khoảng trống giữa các tòa nhà ba tầng, có thể bố trí một số thiết bị thể dục và bàn chơi cờ, đánh bài. Viện dưỡng lão sẽ được chia thành hai khu lớn và một số khu nhỏ theo đúng tiêu chuẩn dựa trên điều kiện và thể chất của người cao tuổi.

Một khu lớn dành cho người già neo đơn, vì thể trạng sức khỏe của họ khác nhau nên số giường bố trí trong mỗi phòng cũng khác nhau.

Một khu lớn còn lại sẽ dành cho một số người cao tuổi có tư tưởng tiến bộ, tự bỏ tiền túi ra để vào viện dưỡng lão, cơ sở vật chất, trang thiết bị chắc chắn sẽ không giống nhau.

Bệnh viện cũng được xây dựng theo tiêu chuẩn chính quy của bệnh viện bình thường, chủ yếu phục vụ trẻ mồ côi và người già nhưng cũng mở cửa phục vụ người bên ngoài đến.

Các trường tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông đều giống nhau, chủ yếu phục vụ trẻ mồ côi, nhưng cũng có thể tiếp nhận trẻ em từ khắp các nơi đến.

Việc thành lập các tổ chức phúc lợi sẽ tạo ra nhiều việc làm cho chúng ta ở kinh đô. Chúng tôi sẽ không bởi vì tính chất công việc đặc thù mà khấu trừ vào tiền lương. Ngược lại, nếu nhân viên tận tâm tận lực với công việc của mình thì vẫn có thể nhận được mức lương cao và phần thưởng xứng đáng với công sức mà bọn họ bỏ ra..."

Nói xong một số kế hoạch của tổ chức phúc lợi, An Tri Hạ tiếp tục nói về vấn đề trước đó: "Chúng tôi sẽ mở hai tấm thẻ cho mỗi đứa trẻ mồ côi và người già. Một tấm là thẻ sinh hoạt, trong đó chứa mức trợ cấp sinh hoạt tối thiểu. Chỉ đủ để hàng ngày đến căng tin mua bữa cơm dinh dưỡng.

Mỗi người có thể nhận được bốn bộ quần áo mỗi năm.

Nếu bọn họ bị bệnh, chúng ta có thể cung cấp chữa trị cơ bản cho bọn họ.

Ngoài ra còn có một số phúc lợi đảm bảo cuộc sống cơ bản khác.

Bạn có thể nói rằng bạn không muốn làm việc, nhưng về phương diện vật chất thì bạn vẫn được cung cấp để có thể tạm thời duy trì cuộc sống, như thế cho dù bạn có đi đâu, tổ chức của chúng tôi cũng sẽ không bị người khác nghi ngờ hay lên án trên quan điểm phúc lợi. Bởi vì đây không phải là việc làm từ thiện ngày một ngày hai mà là việc làm lâu dài! Ai có thể làm tốt hơn so với chúng tôi? Nếu có nơi nào có thể. Các ông hoàn toàn có thể đưa họ đến đó bất cứ lúc nào."

Mọi người đều kỳ quái nhìn An Tri Hạ.

Đã qua nhiều năm như vậy mà tại sao đồng chí Tiểu An vẫn thẳng thắn như vậy?

Cô ấy không hề có sự khéo léo của một người chủ lớn, rõ ràng cô ấy đang làm chuyện tốt, xuất phát từ ý tốt, nhưng thái độ và hành động của cô ấy lại khiến mọi người không thể cảm nhận được những thiện ý đó.

Giống như một cỗ máy luôn lý trí, cô ấy luôn đứng trên phương diện phát triển lâu dài của công ty mà suy nghĩ, sẽ không bị cảm xúc làm ảnh hưởng.

"Thẻ còn lại là thẻ lương." An Tri Hạ giả vờ như không nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của nhóm lãnh đạo, tiếp tục cười nói: "Chúng tôi sẽ cung cấp nhiều công việc khác nhau cho người già và trẻ em, tạo cơ hội cho họ kiếm thêm thu nhập.

Mặc dù chúng tôi phải kiếm lợi nhuận từ những công việc này nhưng lợi nhuận sẽ được tái đầu tư vào các hoạt động của tổ chức phúc lợi và sẽ không được sử dụng cho các mục đích khác.

Trong tương lai, không chỉ các công ty do chồng tôi và tôi đứng tên sẽ đầu tư một khoản lợi nhuận lớn hàng tháng mà tất cả các thành phần xã hội và tổ chức cũng sẽ có thể đầu tư kinh phí để hỗ trợ và chăm sóc những đứa trẻ mồ côi và người già này.

Tổ chức phúc lợi nhận sự quyên góp và quan tâm của bất kỳ ai dưới mọi hình thức.

Bình Luận (0)
Comment