Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 953

Chương 953 - Chương 953 -

Có thể nói, cậu bé chính là biểu tượng của sự yêu thương hết mực, nhưng cậu bé mười tuổi với khuôn mặt đẹp trai lại có vẻ ngỗ nghịch, ngay cả khi ngồi hay đứng cũng không chịu cư xử đàng hoàng.

Trong khi người dẫn chương trình làm nóng không khí thì cậu bé tỏ ra bực bội: "Mẹ, sáng sớm cuối tuần như này, mẹ gọi con đến đây để làm gì? Con mời mấy thằng đàn em của con đi trượt băng rồi, còn đồng ý bữa trưa sẽ mời chúng nó đi ăn ở nhà hàng tây nữa, mẹ không muốn con mất hết mặt mũi trước đám đàn em, để chúng nó nói con là đứa nói mà không giữ lời đâu nhỉ?"

"Mẹ muốn trở thành ngôi sao nổi tiếng thì tự làm đi, kéo theo con làm gì. Chỉ cần ông nội ới một câu thôi, mẹ muốn tham gia chương trình nào chẳng được.

Con thấy cái chương trình "Vòng quanh thế giới" được đấy, mẹ rủ mấy dì của con đi chơi cho đỡ buồn đi. Rồi khỏi phải cả ngày tìm con lầm bầm mệt hết cả người!

Không thì còn cái chương trình tìm việc gì ấy, mẹ thích anh trẻ nào thì kéo họ về công ty luôn. Không chừng còn tìm được mấy gương mặt mới."

Đứng bên cạnh cậu bé là một người phụ nữ xinh đẹp trang điểm nhẹ nhàng mặc quần áo kiểu giải phóng quân hồi xưa, bà nổi giận đến mức hít sâu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chuyện của mẹ không phiền con quan tâm."

"Dù sao thì con cũng không tham gia chương trình "Cha mẹ tập sự" này đâu." Cậu bé gân cổ hừ hừ: "Thật thì không phải giả, giả thì không thành thật được đâu."

"Cha mẹ đăng ký cho con rồi, Con muốn cũng thế, mà không muốn vẫn phải tham gia. Hai tháng sau cả nhà sẽ đến đón con."

Cậu bé chỉ vào cô bé đứng bên cạnh mình: "Mẹ, mẹ chắc không đấy? Con nhỏ xấu xí này vừa gớm vừa hôi, còn ở bẩn nữa, có khi người nó đầy rận ấy! Mẹ chắc chắn muốn ở chung từ tối đến sáng với nó suốt hai tháng á?"

"Mẹ anh nghĩ kĩ rồi, ok, xin chắc chắn và khẳng định!" Người phụ nữ xinh đẹp liếc nhìn cậu bé: "Con đừng có xem thường người khác. Con nhìn lại con xem, lớn bằng từng ấy rồi, trừ cái việc con làm đúng duy nhất là chui ra từ bụng mẹ thì còn chuyện gì đánh để con huênh hoang không?

Chuyện con có cha mẹ làm nhà nước à, hay là ông bà nội có tiền, hoặc là tự hào vì ông bà ngoại con làm giảng viên đại học? Các cô các chú trong nhà ai ai cũng thành đạt, hay là những người anh chị em họ chăm chỉ giỏi giang?

Nếu con không phải là con trai mẹ thì con còn được hưởng thụ những thứ đó sao?"

Cậu bé trợn mắt nhìn mẹ, sửng sốt mất nửa ngày mới run rẩy hỏi: "Hóa ra quý bà Tiêu ghét con đến vậy sao? Con là con trai ruột của mẹ đấy!

Sau này con sẽ là người phụng dưỡng hương khói cho cha mẹ đấy. Có nhà ai có con trai mà không nâng niu chiều chuộng không? Với cả con cũng đã trưởng thành đâu, con cháu trong phố cổ đứa nào chẳng như con.

Thế mà mẹ lại hi sinh con để tham gia cái chương trình không ra gì này, mẹ có hỏi ý cha con, có hỏi ý kiến ông bà chưa?"

Người phụ nữ xinh đẹp cười lạnh, bà lấy ra khỏi túi chiếc máy ghi âm và nhấn hai lần, bên trong truyền ra một vài giọng nói: "Con trai, từ khi sinh ra đến giờ con chưa biết cay đắng đau khổ là gì.

Cha bằng lòng để hiện tại con chịu khổ một chút, để con hiểu được rằng dựa vào gia đình, dựa dẫm người khác chẳng bằng dựa vào chính mình.

Con có một gia đình không phải lo lắng về kinh tế, điểm xuất phát của con cao hơn những người khác không biết bao nhiêu. Chỉ cần con cố gắng, sau này lớn lên chắc chắn sẽ có thành tựu bỏ xa ông bà cha mẹ!"

"Cháu trai, cha mẹ cháu không cho ông bà nhúng tay vào việc này. Cháu yên tâm đi rèn luyện nhé, đợi cháu về rồi bà sẽ làm món thịt chiên và món thịt viên cháu thích ăn nhé..."

Bình Luận (0)
Comment