Chương 154 - Trí tưởng tượng này của cô cũng thật bay bổng đấy!! 1
Heo và dê trong nông trường đã sớm ở trạng thái chờ giết thịt, trong số heo và dê được nuôi trước đó thì heo mẹ sinh ra tám con heo con, còn dê mẹ sinh ra một con dê con.
Thời điểm tám con heo con mập mạp xuất hiện trong ánh sáng màn hình thì phải nói là thực sự vô cùng đáng yêu.
Lâm Ngọc Trúc lúc ấy chỉ nghĩ đến việc qua một hai tháng nữa là cô sẽ có bao nhiêu thịt heo thôi mà nước miếng của cô thiếu chút nữa đã chảy ra rồi.
Heo mẹ và dê mẹ, Lâm Ngọc Trúc tạm thời không có ý định giết thịt, chờ cho nhóm heo con và dê con này bú xong rồi nói sau.
Vì thế Lâm Ngọc Trúc vuốt ve cái đầu nhỏ mập mạp của người máy nhỏ, cô vừa định nói chuyện đã bị hệ thống xen vào nói: "Người máy nhỏ đời thứ hai không có năng lực giết mổ động vật cỡ trung bình. Ký chủ xin vui lòng không làm khó nó.”
“Xin nhắc nhở trước, người máy thế hệ thứ ba được tặng trong nhà gỗ có thể giết mổ động vật cỡ trung bình, đồng thời ký chủ cũng có thể lựa chọn trước kỹ năng sinh hoạt của người máy.”
Bàn tay sờ lên đầu người máy của Lâm Ngọc Trúc dừng lại một lúc lâu, trong đầu vẫn tự hỏi cô phải làm thịt một con heo như thế nào đây...
Người máy nhỏ chớp chớp mắt ngơ ngác đứng ở nơi đó chờ chủ nhân phân phó.
Cuối cùng Lâm Ngọc Trúc vẫn bại trận, giá trị cống hiến của cô bị trừ đi 150% để thăng cấp thành nhà gỗ nhỏ, Lâm Ngọc Trúc nhìn căn phòng nguyên thủy có rất nhiều người máy nhỏ đi ra, chúng cầm công cụ đi qua đi lui trước mắt cô, thấy vậy Lâm Ngọc Trúc càng cảm thấy hệ thống này là gian thương, thế hệ người máy nhỏ này ngay cả phòng ốc cũng có thể xây, thế nhưng không giết được một con heo?
Thế nhưng lần này hệ thống cũng không xuất hiện nói chuyện nữa.
Nhà gỗ được xây dựng trên cơ sở túp lều tranh, rất đơn giản và thô bạo, người máy nhỏ nhanh chóng dỡ bỏ túp lều rồi xây dựng bằng tấm ván gỗ .... chúng còn biết cầm vải nhựa che đồ đạc của cô lại nữa.
Làm thịt heo phải chờ hai ngày nữa.
Ra khỏi không gian, Lâm Ngọc Trúc nhất thời hứng khởi, mở ra giáo trình video hướng dẫn thuật dịch dung nhìn kỹ, vậy mà còn có rất nhiều lợi ích, Lâm Ngọc Trúc mua mấy miếng dán mặt giả dán lên mặt, tuy rằng nhìn qua không có thay đổi gì nhiều, nhưng màu da trên mặt hoàn toàn không giống nhau, giống như là mặt của con trai, so với phấn nền nhìn qua tự nhiên hơn nhiều.
Chỉ cần miếng dán mặt giả này không rơi ra, mua mặt hàng này xem như rất đáng giá.
Hệ thống kịp thời đi ra cam đoan nói hàng hóa của bọn họ tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại sai lầm cấp thấp này, nếu có xuất hiện, bồi thường gấp mười lần.
Lâm Ngọc Trúc nghĩ thầm hệ thống này còn rất lanh lợi đấy.
Có hệ thống bảo đảm, cô lại mua một đôi lông mày giả, sau khi dán lên, Lâm Ngọc Trúc liền thấy “cô” trong gương đã không còn giống con gái nữa, chính là đôi mắt hạnh nhân này không hợp cho lắm.
Vì thế, Lâm Ngọc Trúc lại đi cửa hàng trong hệ thống mua một chai keo định hình mắt, tùy tiện vẽ lên mí mắt, hình dạng mắt đã có thay đổi rất nhỏ.
Sau khi Lâm Ngọc Trúc cẩn thận cân nhắc một phen, rốt cục cũng làm ra một cái mắt to như của đám con trai, nhìn từ trong gương chính là mày rậm mắt to đâu, rất giống với đám đàn ông con trai thời đại này.
Cũng không biết đi ra ngoài có thể khiến cô gái nào say mê như điếu đổ không, Lâm Ngọc Trúc dương dương tự đắc nghĩ đến.
Sau đó, Lâm Ngọc Trúc còn nếm thử một khối kẹo chanh hiệu ứng âm thanh thiếu niên, ừm, thật sự chua, sau khi ăn kẹo xong Lâm Ngọc Trúc cảm giác cổ họng tựa hồ bị thứ gì đó bám vào, không phải rất khó chịu, nhưng chính là không giống với lúc bình thường.
Sau khi Lâm Ngọc Trúc thử nói một câu thì trong lòng Lâm Ngọc Trúc tràn đầy kinh hỉ, giọng nói của cô thật sự biến thành giọng nói của thiếu niên, đây thật sự là quá hoàn mỹ đi ấy mà.
Đợi nửa tiếng sau, Lâm Ngọc Trúc không cảm nhận được cảm giác khác thường trong cổ họng nữa, âm sắc nói ra cũng chính là âm sắc bình thường.
Như vậy cũng tốt, sau khi kẹo mất hiệu lực cô cũng có thể kịp phản ứng lại.
Lâm Ngọc Trúc kích động vô cùng muốn đi lên trấn ngay ngày hôm sau, sau đó ngày hôm sau cô và Vương Tiểu Mai vậy mà thật sự đi lên trấn.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai vừa đi từ trong phòng ra thì vừa vặn đụng phải Lý Hướng Vãn, người vừa cho heo ăn xong đang đi trở về, hiện giờ ba người bọn họ vẫn là trạng thái ngoài mặt chưa xé rách da mặt, nhưng chính là bằng mặt không bằng lòng.