Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 357 - Chương 357 - Cô Ta Có Chút Sợ Hãi 2

Chương 357 - Cô ta có chút sợ hãi 2
Tiểu Hồng Bân nhìn thấy tình thế không ổn, hét lên một tiếng, chạy trở về phòng cầm lấy túi hành lý nhỏ của mình, vừa khóc vừa chạy về nhà bà nội.

Tiếng khóc này thê thảm không gì sánh nổi, tê tâm liệt phế, khóc đến mức người của cả thôn đều ra ngoài ngó xem xảy ra chuyện gì.

Chưa đến một ngày thôn dân đã biết tin vợ trưởng thôn đuổi con dâu về nhà mẹ đẻ.

Còn nhà lão Lý làm khổ cháu ngoại khiến nó lại chạy về nhà trưởng thôn.

Ngày thứ hai lại có tin truyền ra, Triệu Kiến Quân và Lý Tú Tú ly hôn rồi.

Ngày thứ ba, Lý Hướng Bắc đạp một chiếc đạp mới toanh trở về, lập tức trở thành chàng trai đẹp trai nhất trong thôn.

Tạm thời chắn một màn tin đồn linh tinh vớ vẩn.

Thế nhưng cảnh đẹp không kéo dài lâu.

Ngày thứ tư, có người trong thôn nhìn thấy, có bà mối đi nhà trưởng thôn.

Chuyện chiếc xe đạp mới của Lý Hướng Bắc nhất thời không còn mới mẻ nữa.

Lúc này, mọi người càng chắc chắn Triệu Kiến Quân và Lý Tú Tú ly hôn rồi.

Có không ít người có ý tốt đến nhà lão Lý hỏi thăm tình hình.

Hỏi khiến cho bà Lý lòng hoảng loạn, mắt tối sầm.

Lo sợ nhà lão Triệu thật sự có ý định đề đơn ly hôn.

Đợi đến khi nơi ở các thanh niên trí thức bên này biết chuyện, vẫn là sau khi bà Lý đến nhà trưởng thôn rồi mặt xám mày tro bị đuổi ra ngoài.

Lúc này trong thôn đã xôn xao lan truyền.

Dù sao mấy thôn lân cận đều chưa từng nghe qua nhà ai ly hôn.

Các thôn dân đã bắt đầu sôi nổi thảo luận, là Lý Tú Tú bên ngoài có người khác, hay là Triệu Kiến Quân ở bên ngoài có tình nhân.

Nhất thời khắp thôn đều sôi sùng sục, nước miếng đều sắp nhấn chìm cả nhà lão Lý luôn.

Mặc dù nhà trưởng thôn cũng phải chịu ảnh hưởng, nhưng ai bảo người ta là trưởng thôn với đại đội trưởng cơ, vợ trưởng thôn ở trong nhà yên ổn chả sao.

Sau khi Vương Tiểu Mai nghe được lời đồn, trở về miệng cứ chậc chậc chậc, lắc đầu cảm thán.

Còn thảo luận với hai người Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn, rốt cuộc là ai ngoại tình, có người ở bên ngoài.

Lâm Ngọc Trúc sờ sờ mũi, nói: “Nếu nói như vậy, có thể là Lý Tú Tú có người.”

Vương Tiểu Mai trừng to mắt, vẻ mặt hứng khởi, cô đây là biết nội tình gì sao?

Lý Hướng Vãn vẻ mặt trầm mặc, đã đoán trước được câu nói tiếp theo của Lâm Ngọc Trúc.

“...Người nhà mẹ đẻ.” Dứt lời, lắc đầu khẽ than.

Cảm tạ mình sinh ra ở thời đại tốt đẹp, ở thời này, có rất nhiều nhà không coi trọng học tập, có một số cô gái hoàn toàn bị tẩy não mà trưởng thành.

Bị thiếu đi năng lực phán đoán phân biệt đúng sai.

Hơn nữa rất khó thay đổi.

Cũng không biết vợ trưởng thôn có thể uốn nắn lại người con dâu này không nữa.

Bên này đang rất náo nhiệt, bữa tiệc thứ ba theo như lời Lâm Ngọc Trúc nói lại tới.

Lý Bàn Tử đặc biệt đi xe đạp tới đây, muốn mời ăn cơm.

Không chỉ mời mỗi Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai.

Còn có cả Lý Hướng Vãn, Lý Hướng Bắc và Vương Dương.

Mấy người này ít nhiều đều có chút quan hệ với Lý Bàn Tử và Thẩm Bác Quận.

Thế nhưng nhóm ba người ở sân sau có hai người không muốn đi.

Vốn dĩ Vương Tiểu Mai đối với cơm của Lý Bàn Tử đã có một chút ám ảnh tâm lý, lại cộng thêm lần ăn cơm ở nhà trưởng thôn kia nữa.

Cô ta có chút sợ hãi.

Lý Hướng Vãn cũng không muốn đi, cô ta lại không thân quen với Lý Bàn Tử và Thẩm Bác Quận.

Theo cô ta thấy, người ta mời khách tiện mời cả cô ta thôi, bèn dứt khoát không muốn tham gia.

Hai người kẻ trước người sau nói không đi, Lâm Ngọc Trúc chỉ có thể thay anh Bàn Tử bày tỏ tiếc nuối.

Nhưng không ngờ Lý Hướng Bắc kéo Lý Hướng Vãn thì thầm vài câu.

Sau đó, Lý Hướng Vãn thay đổi chủ ý.

Thuận tiện nhìn chằm chằm vào Vương Tiểu Mai, Lâm Ngọc Trúc cũng di chuyển ánh mắt qua đó.

Vương Tiểu Mai chỉ cảm thấy cả người run lên.

Có một loại cảm giác không rõ...
Bình Luận (0)
Comment