Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 520 - Chương 520 - Ai, Là Ai, Đang Mắng Cô 2

Chương 520 - Ai, là ai, đang mắng cô 2
Để Đao Ba tạm thời đừng nôn nóng, trầm giọng hỏi: “Tiểu huynh đệ, Lý Hướng Bắc, Thẩm Bác Quận trong miệng của anh một người tôi cũng không quen biết, anh đừng ngại cứ nói thẳng, anh tới chỗ này của tôi là vì cái gì?

Rốt cuộc là ai phái anh tới?

Nếu còn không nói thật, thì đừng trách chúng tôi động tay.”

Chương Trình căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng, con dao găm lạnh lẽo trên cổ lại tiến gần hơn một chút.

Dọa cho Chương Trình trán đổ đầy mồ hôi, kinh hoàng lúng túng nói: “Đại ca, tôi chính là muốn lấy chút hàng từ chỗ của anh.

Tôi tên là Chương Trình, anh có thể tùy ý hỏi thăm ở chợ đen.

Một nhóm đàn em thuộc hạ của tôi có thể bán hàng.

So với Lý Hướng Bắc bọn họ tôi không thua kém hơn là bao.

Hội Lý Hướng Bắc thậm chí còn phải nương nhờ vào các anh em thuộc hạ của tôi.

Đại ca, tôi chính là trong lòng có chút không phục, muốn cướp trọn nguồn hàng.

Nếu như không đồng ý, tôi đây liền thu lại tâm tư.

Tuyệt đối không hai lòng.

Sử Lão Lệ nghe vậy thì cau chặt mày, người ngày câu nào câu nấy không rời Lý Hướng Bắc, xem ra không giống như diễn kịch.

Lại hỏi: “Là ai nói cho anh địa chỉ chỗ này của tôi?”

Chương Trình cũng không dám chậm trễ, không hề đùa cợt nói: “Đại ca, tôi chính là nảy lên chút tâm tư, đặt tai mắt ở bên cạnh Lý Hướng Bắc.

Người đó đi theo đàn em của Lý Hướng Bắc một đường tới được chỗ này.

Đại ca, anh có thể lục xem bản vẽ trong túi tôi.

Tai mắt của bên tôi đặc biệt vẽ cho tôi đó.”

Chương Trình dứt lời, lập tức có người lục túi của anh ta.

Moi ra một tờ giấy rồi đưa cho Sử Lão Lệ.

Sử Lão Lệ cau mày, đặc biệt đưa tờ giấy ra xa chút để xem.

Nhìn cả nửa ngày, mày càng cau chặt hơn.

Tên ngốc này… hình như tìm nhầm nơi rồi.

Bỏ tờ giấy xuống đặt lên trên chiếc bàn bên cạnh, đưa mắt ra hiệu với Đao Ba.

Mấy người ngầm hiểu trong lòng thả Chương Trình ra.

Chương Trình xoa cánh tay, chậm rãi đứng dậy.

Trên mặt lại ma sát ra không ít vết thương nhẹ.

Nhất thời đau đến nhăn mặt.

Sử Lão Lệ nhìn vào trong mắt, nhưng lại không chút để ý, nói với Đao Ba: “Phái mấy anh em đi hỏi một chút, ở chợ đen có phải thật sự có người như vậy hay không.

Còn có bối cảnh...”

Người đàn ông Đao Ba lập tức tiếp thu, dẫn theo ba anh em liền ra khỏi phòng.

Lúc này nhóm hai người cao thấp canh ở bên ngoài không hiểu có chuyện gì xảy ra.

Tên Chương Trình này đang làm cái gì?

Đã vào đó cả nửa ngày rồi mà còn chưa ra.

Nghe thấy cửa mở, hai người vội vàng trốn đi.

Nhưng nghe tiếng bước chân, không giống như là một người.

Chả được bao lâu, liền có mấy người đàn ông cường tráng từ bên ngoài đi qua, hai người đối mắt nhìn nhau.

Nhiệm vụ của bọn họ là bám theo Chương Trình.

Thế là bèn tiếp tục ở tại chỗ chờ đợi.

Mà Sử Lão Lệ ở trong phòng uống trà, nằm trên ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần.

Tròng lòng Chương Trình lúc này phức tạp đến cực điểm.

Hoàn toàn không hiểu nổi đây là tình huống gì.

Mấy tiếng trôi qua, Đao Ba mới dẫn theo ba người anh em trở về.

Chương Trình vẻ mặt mong đợi nhìn Đao Ba.

Mà Đao Ba cũng đến bên cạnh lão đại nhà mình, nhỏ giọng nói: “Lão đại, ở chợ đen quả thực có người tên Chương Trình.

Người này trở nên phát triển sau khi nhà họ Lưu và nhà họ Tống đi vào đó.

Nghe người ta nói, lúc trước bị áp chế, vẫn luôn không làm ra được thành tựu gì.

Bây giờ thuộc hạ quả thực có không ít người.

Chắc hẳn không phải là cảnh sát...”

Sử Lão Lệ nghe xong lời này, gật đầu, chỉ cần không phải là người của cảnh sát là được.

Nhìn bộ dáng hoảng loạn của Chương Trình, cười ha ha nói: “Người anh em, hai chúng ta cũng coi như là có duyên phận.

Đao Ba, cậu trả lại tờ giấy này cho anh ta.

Đao Ba vâng lời, đưa tờ giấy cho Chương Trình.

Chương Trình nhận lấy tờ giấy rồi nhìn đối phương với vẻ hơi khó hiểu.

Có ý gì?

Chỉ nghe thấy đối phương cười ha hả nói: “Người anh em, anh tự nhìn xem hình vẽ trên tờ giấy này đi.

Anh tìm nhầm chỗ rồi.”

Sử Lão Lệ nghĩ vậy lại bắt đầu cười ha ha ha, đây đúng là một trò hề thật lớn.

Đúng là đỉnh thật, người này trước không đi, sau không tìm, lại cứ gõ cửa nhà anh ta.

Cơ mà khẩu hiệu của bọn họ phải đổi cái khác thôi

Chương Trình nghe vậy thì trợn mắt há hốc mồm...

Mà Lâm Ngọc Trúc đang giảng bài hắt xì liên tục mấy cái, lòng nghĩ, ai, là ai đang mắng cô!!!
Bình Luận (0)
Comment