Chương 628 - Nói thật thì, chuyện hôn sự này đều là do một tay em vạch ra 2
Lâm Ngọc Trúc hít một hơi, nói: “Này mới quen biết bao lâu, nói đăng kí liền đăng kí, em quá bồng bột rồi.
Chuyện hôn nhân đại sự này, thế nào cũng phải để cha mẹ hai bên bàn bạc mới được chứ.”
Hứa Hồng cắn môi, do dự một hồi lâu, mới kéo Lâm Ngọc Trúc nói: “Thực ra, trước đây em đã có hảo cảm với anh Tiểu Sơn rồi, hồi còn nhỏ, anh Tiểu Sơn lên núi móc trứng chim đều sẽ cho em, người khác bắt nạt em, anh Tiểu Sơn cũng giúp em trả đũa.
Lúc trước con nhỏ không hiểu gì, lần này anh ấy quay lại rồi, mới biết em thích anh ấy.
Sau khi anh ấy về bộ đội, bọn em liền gửi thư qua lại, anh ấy ở trong thư từng hỏi em, người trong nhà có ý kiến gì đối với em và anh ấy.
Anh ấy cũng biết thanh danh nhà thím Lý Tứ, dạo thu hoạch vụ thu cho con trai xem mắt đủ kiểu, người cười nhạo bọn họ nhất chính là mẹ em.
Em liền....”
Thấy ánh mắt Hứa Hồng càng thêm chột dạ.
Lâm Ngọc Trúc nhướng mày, nói: “Em liền làm sao?”
Hứa Hồng mím mím môi, thấp giọng nói: “Em nói với anh ấy, cha mẹ em đồng ý rồi.
Bảo chúng ta sống hòa hợp.
Anh Tiểu Sơn rất vui vẻ, muốn sau tết trở về rồi nói hôn sự.
Chị Ngọc Trúc chị cũng biết đấy, ngày nghỉ của bọn họ không phải nói cho liền cho, em bảo anh ấy gửi báo cáo kết hôn trước.
Trở về rồi dễ kết hôn.”
Lâm Ngọc Trúc trợn mắt há hốc mồm nhìn Hứa Hồng cả nửa ngày.
Quả thực không thể tin nổi, một cô gái yểu điệu như vậy, thế mà lại làm ra loại chuyện ghê gớm như này.
Trầm tư một hồi lâu, lại hỏi tiếp: “Có phải em bị anh ta uy hiếp, cho nên mới nói vậy hay không?
Không sao, em cứ mạnh dạn yên tâm nói cho chị.
Nếu như vậy thật, chúng ta phải để pháp luật trị anh ta.”
Hứa Hồng nghe vậy trong mắt có chút sốt ruột, nói: “Chị Tiểu Trúc, lời em nói đều là sự thật.”
Lâm Ngọc Trúc chậc chậc chậc, bội phục nói: “Lá gan này của em cũng thật là lớn.
Vậy cả nhà Lý Lão Tứ đã biết chuyện của bọn em chưa?” nếu như biết thì giấu cũng sâu phết.
Cô phải nhìn thím Lý Tứ bằng con mắt khác rồi.
Hứa Hồng lắc đầu, tiếp tục nói: “Cả nhà chú Lý Tứ đều không biết chữ, anh Tiểu Sơn liền không viết chuyện giữa em và anh ấy ở trong thư.
Gọi điện nói, lại sợ nói không rõ ràng, có một số chuyện, anh ấy muốn nói rõ ràng trước mặt cha mẹ anh ấy.
Anh Tiểu Sơn nói, tính nết của cha mẹ anh ấy ít nhiều hiểu rõ một chút.
Chỉ cần tiền trợ cấp mỗi tháng của anh ấy đều đưa đến tay em.
Cha mẹ của anh ấy sẽ chỉ nịnh em thôi.
Sẽ không làm khó em.
Chính là nhìn vào mặt mũi của cha mẹ ruột anh ấy, còn có mấy bác trai với bác gái nhà bọn họ nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, cũng sẽ không đối xử không tốt với em.”
Lý Lão Tứ ban đầu vì chuyện của cháu trai mà xem như hoàn toàn cắt đứt qua lại với mấy anh ruột.
Đợi Lý Tiểu Sơn đi bộ đội rồi, trở thành người sống tốt nhất thôn, mấy bác ruột với bác gái liền tới nói lời nịnh nọt.
Lời trong lời ngoài đều là châm ngòi gây chia rẽ.
Khiến Lý Lão Tứ tức đến chửi thẳng.
Lão Lại không phải kẻ ngốc, Lý Lão Tứ trong lòng rõ ràng cả, thế nào là người mình, thế nào là người ngoài.
Lâm Ngọc Trúc tức khắc nghĩ ra cách trong chuyện này.
Nếu nói vậy, vì thể diện, hai vợ chồng Lý Lão Tứ đoán chừng đều không thể quá hà khắc con dâu út.
“Nhưng chuyện đăng kí kết hôn này, không thông báo cho cha mẹ, có phải quá lỗ mãng rồi không.”
Hứa Hồng cúi đầu, sau đó hơi xấu hổ nói: “Cái này cũng coi như em đã lừa anh ấy.
Đến khi anh ấy quay lại rồi biết cha mẹ căn bản không hề hay biết chuyện này, rất khiếp sợ....
Anh ấy muốn tạm hoãn chuyện kết hôn, nói để em nói với trong nhà đã, đợi người nhà đồng ý rồi, lại bàn bạc chuyện cưới hỏi.
Em...em...”
Lâm Ngọc Trúc...
Đoán mò nói: “Không phải em một khóc hai náo ba thắt cổ ép anh ta cùng em đi đăng kí kết hôn đấy chứ?”
Hứa Hồng gật đầu, yếu ớt nói: “Em đứng ở trước hố băng ép anh ấy cùng em đi đăng kí kết hôn.”
Lâm Ngọc Trúc liếm liếm môi, trong một khoảnh khắc có ý nghĩ cảm thấy vẫn là sinh con trai tốt hơn.
Thấy biểu cảm vô cùng cạn lời của Lâm Ngọc Trúc, Hứa Hồng yếu ớt nói: “Mẹ em, chị hiểu rõ nhất.
Chuyện này mà nói với bà ấy trước, em và anh Tiểu Sơn căn bản không thể thành được.
Nên dứt khoát làm xong chuyện này trước.
Rồi sau đó thương lượng, không phải giống nhau sao.
Em với anh ấy lại không làm qua việc quá giới hạn...
Ngày mà chị tới đó, đúng lúc là em muốn thăm dò chiều hướng một chút.
Quả nhiên như dự liệu của em, mẹ em phản ứng cực lớn, em không nhịn nổi...
Liền nói ra hết luôn rồi.
Vốn dĩ ngày thứ hai đã nói xong, anh Tiểu Sơn đến nhà nói chuyện này.
Nói thật thì, chuyện hôn sự này đều là do một tay em vạch ra.
Sao có thể không biết xấu hổ để anh ấy đứng chắn trước mặt được chứ.”