Chương 75 - Chuyện nhỏ nhặt như đá cửa này 2
Lần này chuyện bồi thường hai mươi viên kẹo lại khiến Vương Tiểu Mai học ngoan, từ đó về sau cũng không đá cửa phòng Lâm Ngọc Trúc nữa, mỗi lần tìm cô đã biết tự mở cửa trước rồi lại đứng ở cửa gọi cô.
Chuyện này đã rất tốt rồi, đừng nói ở nông thôn, chính là trong trấn, hàng xóm có rất ít người gõ cửa chào hỏi, có chút lễ phép còn có thể mở cửa trước rồi đứng ở cửa hô một tiếng, chờ chủ nhân đi ra tiếp đón người vào trong, thân thiết một chút trực tiếp vừa chào hỏi vừa đi vào trong phòng.
Cho nên nếu như Lâm Ngọc Trúc thật sự bởi vì chuyện này mà náo loạn một hồi thì sẽ chỉ làm cho người khác cảm thấy cô chuyện bé xé ra to, không thể lý giải được.
Vương Tiểu Mai hiện tại là tiểu đồng bọn của cô, cô cũng không muốn khiến trong lòng người ta cảm thấy lạnh giá quá mức, mấu chốt là cô phải đề phòng nữ chính nhìn ra manh mối.
Có thể có kết quả như vậy coi như là được rồi.
Cuộc sống lại quay trở về những ngày tháng bình thường như xưa, Lâm Ngọc Trúc lại bắt đầu cuộc sống mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, chỉ là dần dần cô phát hiện ánh mắt người trong thôn nhìn cô cùng trước kia tựa hồ không giống nhau, cô cũng không nghĩ ra được nguyên nhân tột cùng là gì, cho nên tạm thời Lâm Ngọc Trúc cũng không để ở trong lòng.
Chờ đến lúc Lâm Ngọc Trúc biết chuyện gì xảy ra thì đều đã là chuyện của một tháng sau rồi, sở dĩ ánh mắt người dân trong thôn nhìn cô không còn giống với lúc trước nữa là bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy người có thể không bị thiệt thòi khi đấu với thím Lý Tứ thì trên cơ bản người đó cũng không phải là người hiền lành lương thiện gì hết.
Huống chi còn đi lại gần với thanh niên trí thức Vương Tiểu Mai, như vậy thì hơn phân nửa cũng sẽ không phải là người tốt rồi!
Còn thím Lý Tứ thì không cần phải nói rồi, nổi danh vô lại, bị dính vào bà ta mà không bị lột mất một lớp da thì cũng chính là chọc phải một thân tanh tưởi.
Lâm Ngọc Trúc chẳng những toàn thân trở ra, còn để cho thím Lý Tứ bồi thường hai quả trứng gà, có thể thấy được là một người ngoan độc, người như vậy nên cách xa ra một chút.
Ngay cả bóng trứng gà cũng không nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc cảm thấy cách nói này có phải là hơi qua loa hay không.
Lại nói Vương Tiểu Mai, người như thanh niên trí thức Mai là người như thế nào chứ? Hỏi thăm khắp nhóm thanh niên trí thức một chút là sẽ biết, xem ai có thể chiếm được tiện nghi của Vương Tiểu Mai chứ, cô gái kia điêu ngoa ngang ngược, chính là một người hoành hoành ngang ngược không nói đạo lý, đều có thể bức người khác đến mức người ta phải nhảy sông, như vậy thì người qua lại thân thiết với Vương Tiểu Mai sao có thể là người tốt chứ!
Lại nói thêm, bản thân Lâm Ngọc Trúc này, mọi người xem lúc Lâm Ngọc Trúc xuống ruộng làm việc, có chỗ nào xuất sắc không? Vai không thể gánh tay không thể nâng, y hệt như một phế vật vậy đó ... Làm việc thì không được, nhưng đánh nhau thì đứng đầu, cưới vào cửa kiểu gì ngày nào cũng có chuyện náo loạn, nhà ai cưới phải thì nhà đó xui xẻo.
Ngược lại cũng có người phản đối, nói, thời gian thanh niên trí thức Lâm này đến thôn dài như vậy, nhìn khí sắc kia vừa nhìn liền biết là chưa từng bị đói bao giờ, cho nên là điều kiện trong nhà thanh niên trí thức Lâm khẳng định là không kém.
Cứ như vậy, người dân trong thôn cứ thảo luận từ Lâm Ngọc Trúc không phải là người tốt lại đến không thể lấy về nhà được, sau đó lại một lần nữa nói đến điều kiện trong nhà cô, cuối cùng mới kết luận: Cho dù điều kiện trong nhà Lâm Ngọc Trúc tốt, gả cho người rồi thì làm gì có nhà ai còn có thể trợ cấp cho con gái chứ, cưới phải Lâm Ngọc Trúc này vẫn là nhà chồng xui xẻo!
Cho nên, tuyệt đối không thể cưới thanh niên trí thức Lâm, cưới về nhà tất nhiên sẽ quấy rầy gà chó nhà cửa không yên.
Lâm Ngọc Trúc vốn giữ khuôn phép làm người, như thế nào cũng không nghĩ tới những lời nhận xét trong lời đồn về cô mà cô nghe được lại kém đến mức này, nhất thời có chút không thể tiếp nhận.
Vương Tiểu Mai không cảm thấy kinh ngạc, còn an ủi cô, thanh danh của tất cả nữ thanh niên trí thức trong thôn đều không tốt lắm, cô liền nhìn Triệu Hương Lan đi, một người rất mỏng manh yếu đuối đi? Vậy mà truyền ra từ trong miệng người dân trong thôn chính là một người tính tình yếu đuối, khúm la khúm lúm không lên được mặt bàn, về sau con trai nhà ai cưới Triệu Hương Lan đều sẽ bị người khác bắt nạt ức hiếp, còn có người khoa trương hơn nói là, tính tình như vậy không sinh được con trai!
Lâm Ngọc Trúc nghe xong cảm thấy rất cạn lời, những bác gái này đối với việc lý giải người khác có phải có chút sai lầm gì đó hay không?
Nhưng trong nháy mắt Lâm Ngọc Trúc liền hiểu được, các cô các bác các thím các dì trong thôn hẳn là cố ý bôi nhọ những người như nhóm nữ thanh niên trí thức các cô đây, nguyên nhân kỳ thật rất là thực tế, hẳn là sợ các chàng trai tốt trong thôn coi trọng các cô.