Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 894 - Chương 894 - Đám Trẻ Đâu? 2

Chương 894 - Đám trẻ đâu? 2
Tiền Lệ lắc đầu nói: "Nếu như không có mối quan hệ với cô, em rằng lần này tôi vẫn không thể thoát được.”

Sau khi hai người đùa giỡn một phen, Tiền Lệ nhìn thấy Mã Đức tài đang nhe nanh múa vuốt, xúc động nói: "Không ngờ, Tiểu Tài Tử và Lập Dương đã bắt đầu đi theo chính đạo rồi."

Lâm Ngọc Trúc mỉm cười, "Người xưa có câu gần mực thì đen gần đèn thì sáng mà."

Tiền Lệ gật đầu, rót thêm một ly rượu, vui vẻ cụng ly với Lâm Ngọc Trúc.

Mỗi năm Lâm Ngọc Trúc lại lớn thêm một tuổi, tửu lượng cũng tăng lên.

Mọi người uống rượu vô cùng sảng khoái.

Khi bữa tiệc kết thúc, lúc đám người Lâm Ngọc Trúc bước ra, đúng lúc nhìn thấy trong phòng xảy ra chút chuyện.

Có một người đàn ông trung niên cao lớn thô kệch, tướng mạo thô tục muốn nhân viên phục vụ uống với mình một ly.

Sau khi tình hình hiện nay đã tốt hơn, ngưu quỷ xà thần cũng dần dần ló đầu ra, một vài người hơi có bản lĩnh cũng bắt đầu tùy tiện hơn.

Tới quán uống rượu để thể hiện bản thân còn chưa đủ, lại còn muốn nhân viên hầu rượu.

Cô nhân viên trong quán sợ hãi tới tái mặt, há miệng run rẩy đứng ở đó.

Tiền Lệ nhướng mày, không thể chịu nổi lại người xấu xa này, ý muốn lao vào nhưng bị Lâm Ngọc Trúc ngăn lại.

Để Vương Tiểu Mai gọi cho mẹ Lâm trước.

Chưa tốn tới một phút, mẹ Lâm đã đã vội vàng chạy tới, đi vào gian phòng, nhẹ nhàng nói với phục vụ, "Ra ngoài đi."

Người đàn ông kia nghe thấy câu này, nghiêm mặt nói, "Bà chủ, bà có ý gì đây?"

Mẹ Lâm vẫn tươi cười nói: “Tôi thấy mấy ông chủ đây hơi say rồi, hay là hôm nay uống tới đây thôi. Nếu như gây ra chuyện gì không tốt, truyền ra ngoài sẽ rất mất mặt. Cô gái kia là người đứng đắn, trong nhà cũng có tới bảy tám anh em. Nếu như náo loạn tôi sẽ không thể ngăn được, chỉ có thể tìm công an thôi. "

Người đàn ông nghe vậy, cơn say cũng biến mất, ủ rũ nói: "Sau này tôi sẽ không bao giờ tới quán ăn nhà các người nữa."

Gương mặt mẹ Lâm không chút thay đổi nói: “Được, mọi người cứ tùy ý, thế này đi, rượu hôm nay coi như tôi mời. Mấy ông chủ cứ uống thoải mái."

Người đàn ông hừ một tiếng.

Mẹ Lâm bình tĩnh bước ra ngoài, mắng: "Cái quái gì vậy."

Lâm Ngọc Trúc an ủi cô nhân viên đang hoảng sợ kia: "Lần sau gặp phải loại chuyện này thì không cần nói lý, cứ trực tiếp đi ra, nếu dám làm gì cô, chúng tôi sẽ gọi cảnh sát."

Cô gái nhỏ gật đầu, vẫn còn vẻ sợ hãi.

Lâm Ngọc Trúc vỗ vỗ vai cô gái nhỏ nói: "Đi tan làm sớm về nhà nghỉ ngơi đi."

Lúc này cô gái kia quả thật không muốn làm nữa, lau nước mắt, thay đồng phục về nhà.

Mẹ Lâm lại đi tới quầy cố ý tăng tiền giá đồ ăn của đám người kia lên.

Sau khi người đàn ông kia chệnh choạng đến thanh toán, anh ta liếc nhìn hóa đơn rồi nói: “Bà chủ ơi cái này không đúng?

Sao đồ ăn của bà lại tăng giá hết thế. "

Mẹ Lâm cười nói: "Hiện nay vật giá leo thang, mỗi ngày mỗi khác, thực đơn của chúng tôi vẫn chưa kịp đổi giá."

Người đàn ông tức giận muốn phát tác, nhìn thấy kế bên mẹ Lâm là cha Lâm đang bực tức cầm muôi nhìn mình, hùng hổ thanh toán tiền sau đó lẩm bẩm: "Lần sau tôi sẽ không tới chỗ các người nữa. "

Mẹ Lâm cười không nói.

Đợi bọn họ thanh toán rồi ra về, mẹ Lâm hít sâu một hơi, mắng: "Tốt nhất là các người không tới, tôi đây sẽ đốt cho các người hai nén nhang."

Cha Lâm thấy người đã đi khuất, cất chiếc thìa rồi lại vào bếp.

Khi mẹ Lâm nhận được tiền, bà quay lại và hỏi cha Lâm: "Đám trẻ đâu?"

Cha Lâm bị hỏi thì ngơ ngác, lắc đầu nói: "Tôi không để ý, tôi sẽ đi tìm."
Bình Luận (0)
Comment