Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 94 - Chương 94 - Quần Chúng Hóng Hớt Đã Giải Tán 1

Chương 94 - Quần chúng hóng hớt đã giải tán 1
Sau khi Đổng Mật Mật nghe chuyện bát quái xong, liền hùng hổ chạy ra vườn rau sau nhà, nhìn thấy Đổng Điềm Điềm đang đứng giữa giàn đậu hái đậu cô ve, vội vàng chui vào trong.

Đậu cô ve sắp cao bằng người rồi, sau khi đi vào người bên ngoài không nhìn thấy cô ta, đồng thời cô ta cũng không nhìn thấy người ở ngoài, nói thẳng ra chính là cô ta đặc biệt vào đây để kể lại chuyện.

Đổng Điềm Điềm nhìn thấy người đến chính là em gái mình, có chút kinh ngạc hỏi: “Sao em lại vào đây, không phải sợ có sâu nên không muốn vào hay sao?”

Đổng Mật Mật tràn đầy hứng khởi, ra hiệu cô chị đừng lên tiếng, sau đó lớn tiếng nói: “Ây da, chị không biết lúc nãy ở trong nhà Trương Diễm Thu với Triệu Hương Lan khua môi múa mép với nhau như nào đâu, chị đoán xem bọn họ nói chị Hướng Vãn như thế nào?”

Đổng Điềm Điềm ngây mặt ra...

“Nói là, ây da, em không biết nên kể như thế nào nữa, dù sao ý chính là chị Hướng Vãn một chân đạp hai thuyền, ngoài mặt thì đối tốt với anh Hướng Bắc, sau lưng thì mập mờ với anh Vương Dương đấy.” Lời nói này cố ý hướng về phía của Lý Hướng Vãn hét lớn.

“Thật vậy sao?” Đổng Điềm Điềm kinh ngạc hô lên!

Lâm Ngọc Trúc đang ngồi trước cửa nhà chầm chậm quay đầu nhìn về phía Lý Hướng Bắc với vẻ mặt đang dần dần tối lại.

“...” Nữ phụ của quyển tiểu thuyết này đều ghê gớm tới vậy sao?

công khai nói xấu vậy luôn?

Tất nhiên Đổng Mật Mật không hề để ý Lý Hướng Bắc nghĩ về cô ta như thế nào, mục tiêu của cô ta lại không phải là Lý Hướng Bắc!

Mục đích của cô ta chính là gieo vào lòng Lý Hướng Bắc một hạt giống nghi ngờ, đợi một ngày nào đó sẽ bén rễ nảy mầm.

Nếu như trực tiếp tin mấy lời này, vậy thì càng tốt, như thế cơ hội của chị gái cô ta mới lớn hơn một tí. Phóng ánh mắt nhìn qua, trừ Lý Hướng Vãn ra thì chị của cô ta chính là người xinh đẹp nhất, tuy nhiên... còn có một Lâm Ngọc Trúc nữa, nhưng nghe nói tính khí của cô ta chẳng ra làm sao, người từ nơi nhỏ bé đến làm sao có thể xứng với anh Hướng Bắc, chắc là anh Hướng Bắc không nhìn chúng cô ta đâu nhỉ?

Nhất thời trong đầu của Đổng Mật Mật có chút hỗn loạn....

Lúc này Lý Hướng Vãn đã từ trong nhà đi ra ngoài, Đổng Mật Mật nghĩ mình hét to vậy cơ mà, cô ta ở trong nhà sao có thể không nghe thấy được, chỉ trông thấy vẻ mặt cô ta trầm xuống, bước chân vội vàng xông thẳng đến tiền viện.

Lý Hướng Bắc cũng một bước không rời đi theo sau, Vương Dương ngượng ngùng gãi gãi đầu, nghĩ một hồi vẫn đi theo bọn họ, dù sao cũng là một nhân vật chính trong chuyện này.

Vương Tiểu Mai cầm theo dao thái rau cùng với gương mặt hóng hớt xông về phía Lâm Ngọc Trúc, trừng mắt thật lớn, tràn đầy hiếu kì hỏi: “Là sao? Là sao? Thế là thế nào? Lý Hướng Vãn với Vương Dương...” qua lại với nhau?

Lâm Ngọc Trúc nhìn chằm chằm con dao thái rau trong tay cô ta, sợ cô ta kích động lên sẽ ném dao qua làm cô bị thương, vừa phòng bị vừa nói: “Tiếp tục nấu cơm hay là đi xem xem?”

“Còn đợi gì nữa? Tất nhiên là phải đi xem rồi.”

Lâm Ngọc Trúc duỗi tay đoạt lấy con dao trong tay cô ta, cầm con dao khua đi khua lại như này dọa người quá đi mất, nên cô đứng dậy vứt dao vào trong phòng mình: “Đi thôi, đi xem sao.”

Ngày tháng buồn tẻ, mệt như chó rồi vẫn còn muốn đi hóng hớt~

“Cô phải nhớ con dao đấy là của tôi đấy nhé!”

Lâm Ngọc Trúc trợn mắt với cô ta một cái, cô là loại người sẽ thèm muốn một con dao sao?

Đợi bọn họ đến nơi, đúng lúc nhìn thấy Lý Hướng Vãn vừa vào trong nhà, Chu Nam đang ngồi trong sân cũng gấp tờ báo trong tay lại rồi đứng dậy đi qua đó.

Vương Tiểu Mai nhỏ giọng lầm bầm: “Đồng chí Chu Nam này cũng là một người thích xem náo nhiệt nha!”

Lâm Ngọc Trúc trầm mặc không nói, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tờ báo trong tay anh ta.

Đúng lúc Chu Nam cũng nhìn Lâm Ngọc Trúc một cái, giọng nói lạnh lùng cất lên: “Báo này là báo cũ, cô muốn xem?”

Vương Tiểu Mai nhìn Chu Nam rồi lại nhìn Lâm Ngọc Trúc, thầm ồ một tiếng, Chu Nam này cũng thích kiểu người xinh đẹp hả?

Lâm Ngọc Trúc mỉm cười: “Có dư tờ nào không?”

Chu Nam gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment