Bí thư Lục Trường Phát thậm chí còn khen ngợi Lâm Uyển, nói rằng cô không chỉ có tay nghề tốt mà còn có tinh thần cầu tiến đáng quý.
Sau khi hoàn thành công việc tại thôn Đại Loan, Lâm Uyển quay lại nhà mẹ đẻ. Cô lấy 200 đồng, đưa cho Chu Tự Cường nhờ anh mua vật liệu từ đại đội. Thực ra, người dân trong thôn thường tự tính toán và tự lo liệu vật liệu xây nhà, nhưng lần này, cô không để cha Lâm phải bận tâm. Chu Tự Cường quen biết rộng, việc mua bán chắc chắn nhanh chóng và thuận tiện hơn nhiều.
Cha Lâm nhìn thấy mọi thứ được sắp xếp gọn gàng đâu ra đấy, trong lòng không khỏi bất an. Ông nghĩ số tiền này là do con rể bỏ ra, nhưng không biết đến bao giờ mới trả lại được. Nhìn vẻ mặt lo âu của ông, Lục Chính Đình nhẹ nhàng an ủi:
"Cha không cần lo lắng. Vợ chồng đồng lòng, của con cũng là của Uyển Uyển. Xây nhà cho cha mẹ là điều con nên làm."
Nghe vậy, cha Lâm cảm động không nói nên lời. Người ta thường nói “ngàn vàng khó mua được sự tự nguyện,” nhưng rõ ràng Lục Chính Đình đã làm mọi việc với tâm ý thật lòng. Anh từng gửi tiền giúp đỡ những đứa trẻ mồ côi của chiến hữu, vậy thì việc dùng tiền xây nhà cho cha mẹ vợ đối với anh cũng chẳng có gì to tát.
Cha mẹ Lâm càng thêm cảm kích khi thấy quan hệ giữa con gái và con rể rất hòa hợp. Điều này khiến họ cảm thấy an lòng hơn bất cứ thứ gì. Dù sao, trong lòng họ cũng nghĩ sẽ cố gắng kiếm tiền để sau này trả lại con gái.
Tuy nhiên, cha Lâm vẫn thấy có chút áy náy khi để con rể cao lớn như Lục Chính Đình phải ngủ trên chiếc giường nhỏ chật chội. Ông từng khuyên vợ chồng họ sang nhà chú ba ngủ nhờ mấy lần, nhưng đều bị Lục Chính Đình từ chối thẳng thừng.
Việc xây nhà mất thời gian nhất chính là chuẩn bị vật liệu. Người dân trong thôn thường phải tích góp từng chút một, có khi vài năm mới đủ để hoàn thành một căn nhà. Nhưng Lâm Uyển và Lục Chính Đình có tiền, nên có thể trực tiếp mua vật liệu từ đại đội. Dù vậy, một số loại vật liệu như xi măng vẫn rất khó kiếm.
Ở vùng nông thôn thời đó, xi măng không phải thứ phổ biến trong việc xây dựng. Phần lớn người dân dùng rơm rạ trộn với đất vàng để làm chất kết dính.
Tường nhà làm bằng đất vàng có rất nhiều điểm bất lợi, nào là dễ bị chuột đào, dễ nứt vỡ, lại không bền. Nếu có tiền thì xây bằng xi măng vẫn là tốt nhất. Thế nhưng, đại đội Lâm Gia Câu lại không có xi măng sẵn. Muốn xây được nhà bằng xi măng thì phải mua từ công xã. Khổ nỗi, hàng dự trữ ở công xã cũng hết sạch, nên phải xếp hàng chờ đợi. Bao giờ có hàng thì lại phải kéo từ đó về.