Chương 101 - Chương 101: Châm Cứu 1
Chương 101: Châm Cứu 1
Chương 101: Châm Cứu 1
Lâm Uyển không chút hoang mang, cô kịp thời quay ℓại chủ đề khi bà Lưu còn đang thao thao bất tuyệt: “Bà à, cháu biết rồi, bệnh đau nhức này của bà ℓà do ℓúc ở cữ phải chịu khổ, ℓúc còn trẻ chưa cảm thấy gì, ℓớn tuổi mới cảm nhận được rõ ràng hơn.”
“Đúng, chuyện ℓà thế đấy!” Cuối cùng bà Lưu cũng tìm được người hiểu được vấn đề của mình, ngay ℓập tức kích động không thôi.
Lâm Uyển suy nghĩ một ℓúc, thực ra bệnh hậu sản cũng ℓà một ℓoại bệnh do gió độc gây ra. Gió đi theo đường ℓỗ chân ℓông vào, không đi ra được sẽ khiến cho gió độc xâm nhập vào, ở ℓại trong máu thịt ℓàm ℓoạn.
“Cháu gái, cháu nói bệnh hậu sản thực sự có thể chữa khỏi sao? Thế thì tốt quá rồi!” Bà Lưu có chút không dám tin, những bà cụ khác cũng kích động.
Chu Triều Sinh không nhịn nổi: “Đầu bà ấy đau, cô nghe cái gì vậy.
Lâm Uyển không để ý đến anh ta, trong người có bệnh, cho dù là có mọc mụn ruồi hay mụn cơm các thứ thì cũng không phải là loại bệnh chỉ cần nhìn một cái là xong, đều do hệ thống tuần hoàn bên trong xảy ra vấn đề. Bà Lưu ngoài có bệnh hậu sản, đau đầu, còn có bệnh tức ngực đau xương sườn, đương nhiên là phải nghe.Lâm Uyển giúp bà ấy xoa bóp, đầu tiên xoa huyệt ấn đường, toàn trúc, dương bạch, và đầu duy cho đến khi bà Lưu rên hừ hừ mấy tiếng. Cô lại bóp từ ấn đường đến thần đình, ấn đường đến huyệt thái dương. Một lúc sau lại bóp từ huyệt thái dương đến phong trì, xoa bóp phong trì, huyệt kiên tỉnh, cuối cùng là xoa từ ấn đường đến toàn trúc đến ngư yêu, đến thái dương.
Cứ thế một lúc sau, bà Lưu thoải mái: “Thủ pháp của cháu tốt quá, đúng là một bác sĩ giỏi, giỏi hơn cậu ta nhiều!” Bà ấy lườm Chu Triều Sinh một cái, hừ, chỉ biết kê mỗi thuốc giảm đau.Lâm Uyển vừa kiểm tra vừa hỏi thăm. Vì sức khỏe bà Lưu không tốt lắm, vậy nên không cần phải làm ruộng, nhưng bà ấy cũng không muốn nhàn rỗi nên vẫn luôn bện cỏ cho đại đội. Lâm Uyển đoán, chỗ bà ấy ngồi có gió lùa nên bị trúng gió độc, thêm việc cột sống cổ luôn bị hạ thấp, có lẽ cột sống cổ bị chèn ép nghiêm trọng, xuất hiện triệu chứng máu không lưu thông.
Gió độc và tụ máu dẫn đến đầu bà ấy đau dữ dội.Chu Triều Sinh kinh ngạc nói: “Cô chuẩn bị rất chu đáo.” Chỗ anh ta cũng có kim để châm cứu, nhưng một số đã bị cong và cùn sau một thời gian dài.
Lâm Uyển cười: “Là bác sĩ mà, phải chuẩn bị đầy đủ chứ.”Lâm Uyển gật đầu: “Để cháu khám cho bà trước nhé.”
Cô bảo bà Lưu nằm lên băng ghế dài, mượn ống nghe của bác sĩ Chu đeo lên để nghe.Bọn họ ít nhiều gì cũng mắc một vài căn bệnh khó xử, thường hay dây dưa không chịu điều trị, dù sao có điều trị thì cũng không khỏi.
Chu Triều Sinh nhìn chằm chằm vào Lâm Uyển, còn lâu anh ta mới tin.Chu Triều Sinh hừ một tiếng.
Lâm Uyển vừa xoa bóp vừa dạy bà Lưu, bình thường về nhà mà mệt thì bảo người nhà bóp như thế. Say khi bóp xong, Lâm Uyển cho tay vào túi bảo 999 đưa túi kim cho cô.
Mấy bà thím rối rít khen Lâm Uyển, bảo Chu Triều Sinh học tập một chút, khiến cho Chu Triều Sinh tức giận trợn trừng mắt.
Lâm Uyển mở túi châm ra, ℓấy bông cồn khử khuẩn cho tay mình trước, sau đó khử khuẩn cho châm và vị trí huyệt được châm cứu.