Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ ( Dịch Full )

Chương 159 - Chương 159: Nhang Muỗi 5

Chương 159: Nhang Muỗi 5
Chương 159: Nhang Muỗi 5
canvasa1b1590.pngThương ℓượng xong, kế toán Lâm tìm mấy người phụ nữ và cô gái, bảo các cô đi theo Lâm Uyển học ℓàm nhang muỗi, ℓàm một nhóm hàng mẫu trước. Đồng thời, ông ta nói với các tiểu đội trưởng một tiếng, cũng phái nhiệm vụ xuống bảo bọn họ thu gom nguyên vật ℓiệu, dùng công điểm để thu.

Lâm Uyển gọi hai cô em gái của mình tới, bảo các cô cũng có thể đi theo kiếm công điểm.

Hai em gái vô cùng vui vẻ, ℓại có thể kiếm công điểm!

“Chị, chị thật ℓợi hại, chúng em cũng phải ℓàm việc thật tốt.” Hai cô em gái vô cùng biết ơn Lâm Uyển, nếu không phải có Lâm Uyển, các cô vốn không có cơ hội tới ℓàm nhang muỗi.

Lâm Uyển cười cười, cổ vũ các cô vài câu, bảo các cô đi ℓàm đi.

Mọi người đang bận rộn, Chu Tự Cường từ công xã trở về, thoạt nhìn ủ rũ.

Lâm Uyển cười nói: “Anh Cường, đây ℓà sao vậy?”

Lâm Uyển đương nhiên đồng ý, cố có tin tưởng đối với tương lai, nhang muỗi sẽ dần dần được các xã viên đón nhận, cô còn muốn nghiên cứu thuốc diệt rận, bọ chó, ruồi bọ vân vân, đây đều là nhu cầu cấp bách ở nông thôn.



Anh ta nói hết lời với chú, cũng chỉ có thể đưa cao lên một mao hai một hộp, cũng chính là mười khay.

Lâm Uyển an ủi anh ta: “Anh Cường Tử, anh gắng hết sức rồi, chuyện này cứ giao cho chúng em đi. Cùng lắm thì chúng ta tụ tập lại bán trước, hơn nữa, chỉ xã viên thôn mình có nhang muỗi dùng cũng tốt lắm rồi. Đúng không?”

Chu Tự Cường gãi đầu, cười nói: “Cũng đúng, dù sao anh chắc chắn mua, không, ngay cả dân binh bọn anh cũng mua! Chú anh cũng mua!” Anh một hơi tính hết cả nhà mình.
Ông ta xuất ra giấy viết thư đã chuẩn bị tốt, nói vấn đề phúc lợi với Lâm Uyển.

Ngược lại Lâm Uyển cũng không đắn đo, bản thân mình chính là vì cải thiện cuộc sống của nhà mẹ đẻ mới làm nhang muỗi, đương nhiên sẽ không từ chối.

Dựa theo ước định, năm đầu tiên, trong lúc sản xuất một ngày cho nhà mẹ đẻ Lâm Uyển tám công điểm, đợi lúc tính sổ sách nếu trừ đi công điểm của xã viên, nguyên vật liệu sau này còn có lợi nhuận, Lâm Uyển lấy hai phần. Năm thứ hai nếu vẫn có thể tiếp tục làm, sản lượng có thể tăng gấp bội, vậy nhà mẹ đẻ của Lâm Uyển lấy mười hai công điểm, sau khi tính sổ sách cô có thể lấy ba phần lợi nhuận.
Tuy rằng kế toán Lâm không tiếp xúc mấy lần với Lục Chính Đình, không biết vì sao, luôn nhận định anh là một người nói chuyện giữ lời. Người này nhất định là không dễ dàng mở miệng, loại người đã mở miệng chắc chắn là được, nói được thì làm được.

Chu Tự Cường thấy bộ dáng ông ta vô cùng vui vẻ, đuổi theo hỏi: “Kế toán, như vậy phải chia cho em gái cháu nhiều hoa hồng một chút. Phụ trách đưa ra phương thuốc, còn phụ trách kiếm tiền nữa.”

Kế toán Lâm đánh nhịp: “Không hề gì, chỉ cần có thể gia tăng thu nhập của đại đội, như thế nào cũng được.”
Mắt kế toán Lâm lập tức sáng rực lên: “Chính Đình, cháu rất giỏi đó. Cháu thật sự là con rể ruột của Lâm Gia Câu chúng ta!”

Ông ta lập tức hô với tiểu đội trưởng phụ trách bên cạnh: “Nhanh nhanh nào, làm hết những vật liệu hiện có, để tốc độ thu mua nhanh hơn, chúng ta phải làm nhiều một chút, nếu không sẽ không đủ bán đâu.”

Chu Tự Cường: Chú mới nói không được làm nhiều như vậy, ở nông thôn cũng bán không hết, thừa nhiều!
Chu Tự Cường thở dài: “Để mọi người nói đúng rồi. Anh hỏi hợp tác xã, nói trong huyện thành một hộp năm mao tiền, còn phải dùng xe tải vận, phí chuyên chở mắc. Nếu hợp tác xã thu mua, một hộp chỉ đưa một mao tiền.”

Khác biệt này cũng quá lớn.

Nhiều xã viên ở trong này làm việc như thế, đưa công điểm, còn có vật liệu, tính ra phí tổn của một hộp cũng không chỉ một mao tiền nhỉ?
Kế toán Lâm nghe nói Chu Tự Cường trở về, ông ta lập tức tới đây, vỗ bả vai của Chu Tự Cường: “Chúng ta làm không bao nhiêu, bán ở nông thôn cũng không hết, không dư để đưa đến hợp tác xã đâu.”

Lúc này Lục Chính Đình lại đây, anh nói: “Anh có thể liên hệ bộ đội giúp, lượng nhu cầu của bộ đội cũng không nhỏ, giá cả chắc chắn cao hơn hợp tác xã.”

Tuy rằng cho tới bây giờ Lục Chính Đình chưa từng mưu cầu lợi ích cho bản thân với bộ đội, nhưng đây là tâm huyết của Lâm Uyển, anh không muốn bỏ dở nửa chừng. Hơn nữa bộ đội cũng cần mua đồ ăn, vật dụng hàng ngày, giá cả cũng là dựa theo quy định, cũng sẽ không chiếm lợi của bộ đội.




Bình Luận (0)
Comment