Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ ( Dịch Full )

Chương 191 - Chương 191: Tôi Không Biết Gì Hết

Chương 191: Tôi Không Biết Gì Hết
Chương 191: Tôi Không Biết Gì Hết
canvasa1b1910.pngNhững cán bộ khác: “?”

Lục Chính Đình: “...”

Lâm Uyển: đã xảy ra chuyện gì, không ℓiên quan đến tôi, tôi không biết gì hết.

Bầu không khí bỗng chốc có chút vi diệu, mọi người đều không hiểu rõ nội tình.

Lục Trường Hữu đằng hắng một cái, tiếp tục nói: “Đề nghị của bác sĩ Lâm rất tốt, ℓàm vậy dễ quản ℓý hơn.” Tránh tình trạng có nhà giấu phân, có nhà ℓười không quét dọn nhà xí, trong nhà thối quá cũng dễ dụ muỗi đến.

Ông để các đội trưởng đội sản xuất tự sắp xếp người bên mình, dựa theo bản vẽ của đại đội đồng ℓoạt xây nhà vệ sinh.

Gạch sống tường vàng, trên nóc thì bắc mấy cành cây và phủ thêm cỏ rơm ở trên, cuối cùng ℓà dùng đá mỏng đè ℓại, chỉ cần không bị dột ℓà được rồi, gạch sống, rơm rạ sau mấy ℓần thay trong năm cũng có thể dùng để ủ phân, không hề ℓãng phí chút nào.

Sau khi sắp xếp xong, cả đại đội bắt đầu bận rộn hẳn lên, mọi người bắt tay vào làm việc, làm nhang muỗi, làm nhà vệ sinh, dùng thảo dược đuổi muỗi, ngay cả người già và con nít đều chung tay thực hiện, khí thế ngất trời.

Đương nhiên khi lấp cái ao sau thôn cũng gặp chút khó khăn, mười một hộ gia đình kia không đồng ý, nhất là cha mẹ Tống Tiểu Lỵ. Chỉ có điều, đại đội đã giao nhiệm vụ thì đương nhiên không thể bỏ dở giữa chừng.



Thỏa mãn nguyện vọng keo kiệt của anh ta vậy, ai bảo cô cũng là một người keo kiệt cơ.

Kế toán vui vẻ, bác sĩ Lâm thật dễ nói chuyện, không uổng công anh ta vẫn luôn nói giúp cho cô.

Lâm Uyển lật sách thuốc tìm dược liệu thích hợp, sau đó trình bày kế hoạch mà cô đã chuẩn bị cho mọi người nghe: “Cây lạt liễu, đỗ quyên lá nhọn, hoa mao lương đều có độc tính, đều có thể tiêu diệt giòi bọ và ấu trùng muỗi, nên tiêu diệt từ gốc. Còn có thể phun lên hoa cỏ trong nhà, cũng có thể giết được phần nào. Mọi người nên hạn chế trồng các loại cây thu hút muỗi, nên trồng bạc hà trừ muỗi, hoa dạ hương, hoa lài tím, cây dương tú cầu. Tối ngủ nhớ mắc mùng, đốt nhang muỗi.”

Lục Trường Phát: “Nghe rõ rồi chứ, phần đông người trong đại đội đi làm, phần còn lại chia thành các đội nhỏ, xây nhà vệ sinh, hái thảo dược và xông muỗi, cùng nhau bắt tay vào làm, tranh thủ trước khi vào mùa vụ mới làm xong cho tôi.”
Bên thôn Đại Loan, đội trưởng đội sản xuất Lục Trường Phát, kế toán Lục Chính Phi và vài người tiểu đội trưởng còn cả Lâm Uyển và Lục Chính Đình đang tiến hành họp trong phòng họp.

Sau khi nghe xong, kế toán Chính Phi nói: “Bác sĩ Lâm, chúng ta có thể... dùng cách tiết kiệm hơn không?”

Nếu đến bệnh viện mua thuốc, nhiều nhà vệ sinh như vậy phải tốn bao nhiêu tiền cơ chứ, nghĩ tới là đau lòng. Anh ta biết bệnh sốt rét đáng sợ nhưng vẫn chưa lây truyền mà phải không? Theo anh ta thì chắc mọi việc sẽ không nghiêm trọng đến thế. Hơn nữa họ có nhang muỗi, mấy cái khác có phải có thể tiết kiệm lại không?

Lâm Uyển cười nói: “Có thể.”
Ông ta liếc mắt nhìn Lục Chính Kim: “Cháu dẫn theo mười người đi làm nhà vệ sinh, tốc độ phải nhanh. sau này đào hố phân cũng do đội các cháu phụ trách.”

“Sao lại là cháu?” Lục Chính Kim nóng nảy.

Lục Trường Phát chậm rãi nói: “Bí thư nói, cháu còn có ý kiến à.”

Để anh ta xây nhà vệ sinh còn đào hố phân, bí thư thật sự có ý muốn xin lỗi đây mà, xem xem sau này anh ta còn dám gây chuyện nữa không!
Lục Chính Kim ngậm bồ hòn làm ngọt, chẳng dám hó hé gì, im lặng đồng ý.

Dù sao thì phân bón đều dùng cho đội mình, dùng nhà vệ sinh công cộng thì không cần thu dọn, rất tiện lợi, các xã viên nghe thấy thế thì đều vui mừng đồng ý.

Đương nhiên nhà xí nam và nữ phải chia đôi ra, công tác an toàn cũng phải làm tốt.

Phía sau nhà vệ sinh có một cửa sổ nhỏ, phía dưới là hố phân, dù là ai cũng không thể lén rình coi được.
Lục Chính Đình là nhà thiết kế của đại đội, Lâm Uyển phụ trách phối dược.

Lục Trường Hữu nói với kế toán: “Anh phối hợp với bác sĩ Lâm, nếu cần bột thuốc hay dụng cụ gì thì cứ đi mua.”

Kế toán ngoài miệng thì đồng ý nhưng trong lòng lại tính toán làm sao để Lâm Uyển nghe theo lời ông ta, tiết kiệm tiền lại.

Sau khi cuộc họp kết thúc, mọi người về nhà ăn cơm, sau bữa cơm chiều các đại đội sản xuất lại tự mình mở cuộc họp triển khai nhiệm vụ.




Bình Luận (0)
Comment