Chương 194: Hôn Anh Ấy Đi
Chương 194: Hôn Anh Ấy Đi
Lâm Uyển: “Bây giờ em ra sông giặt, giặt xong đồ cơm chín ℓà vừa, đỡ tốn công.”
Cô không nhiều lời với Lục Chính Đình nữa, đưa tay lên cởi cúc áo trên người anh. Lục Chính Đình theo bản năng lùi về phía sau khiến Lâm Uyển mất thăng bằrng mà ngã vào lòng anh, anh sợ cô ngã xuống đất nên nhanh tay giữ lấy hông cô.
Lâm Uyển nằm trong lòng anh, mặt không khỏi nóng lên, cô hờn dỗi liếc mắt nhìn anh: “Anh học thói hư ở đâu thế.”
Lâm Uyển nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của anh, hàng lông mày của anh vừa rậm vừa đậm nhưng đường nét lại thanh thoát trông không loạn chút nào.
Ánh mắt anh sâu thẳm, dường như cất giấu một loại vũ khí mí bật nào đó khiến cô tâm hoảng ý loạn.
999: “Kí chủ, hôn anh ấy đi!”So với người đang hoàn toàn mê muội là anh, Lâm Uyển tìm về lý trí của mình nhanh hơn, thấy hai chị dâu đưa bọn nhỏ về, cô nhanh chóng đứng lên, ho khan hai tiếng, lớn tiếng nói: “Em ra sông giặt đồ.”
Có một loại hiềm nghi cần dốc toàn lực tẩy sạch cho bản thân.Lục Chính Đình: “...”
Bà Lục ở trong nhà chính nghiến răng nghiến lợi, nhỏ giọng mắng: “Tiểu tứ, con coi cái con hồ ly tinh kia đi, may mà con không cưới cô ta.”Lục Chính Kỳ hít sâu một hơi, bỗng nhưng thấy tay có hơi đau, thì ra một cọng cỏ bắt lửa đã rơi trúng tay anh ta, anh ta vội vàng đẩy nó vào trong bếp lò.
Chị dâu cả và chị dâu hai về đến nhà, hai người chia nhau làm việc, người nấu nước, người quét sân, nuôi heo rồi nấu cơm, cùng nhau làm tốc độ hoàn thành sẽ nhanh hơn.Lục Chính Đình mới định mở miệng nói thì đôi môi đỏ mọng của Lâm Uyển đã mấp máy nói: “Yên lặng!”
Lục Chính Đình lập tức ngậm miệng lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cô, đối diện với cô ở khoảng cách gần như vậy khiến anh có chút mê muội.Anh thật đẹp trai!
Cô khen thầm một câu trong lòng, khóe miệng cong cong thành nụ cười, ban ngày ban mặt, không tiện chiếm hời của anh.
Lâm Uyển cũng đi giặt đồ rồi, có điều cô chỉ giặt nội y của mình còn áo ngoài được Lục Chính Đình giặt giúp, thực ra cô cũng ngại khi bóc lột sức lao động của anh nhưng anh cứ kiên quyết muốn giặt thế nên cô cũng vui vẻ đồng ý rồi.
Không chỉ bệnh viện công xã, thậm chí bí thư công xã, nhóm phó bí thư, còn có bí thư và bác sĩ chân trần của một số đại đội khác có tình hình dịch tương đối nghiêm trọng cũng có mặt ở đó. Đám muỗi mang vi trùng sốt rét này khiến họ lóng nga lóng ngóng, mau chóng cầu cứu công xã. Nếu công xã không có cách gì thì phải cầu cứu lên bệnh viện huyện, nếu thế sẽ quy về công xã và bệnh viện không làm tròn bổn phận, đến lúc đó sẽ bị trách phạt.
Vậy nên bí thư công xã vô cùng coi trọng chuyện này, ông ta bảo Trương Kiều và Vương Thịnh Vận nghĩ cách.
Bởi vì Vương Thịnh Vận có hiện tượng sinh non nên bà ta không tham gia vào công tác xuống nông thôn chỉ đạo phòng dịch. Bà ta đề nghị để Lâm Uyển làm báo cáo truyền thụ kinh nghiệm.
Lâm Uyển đương nhiên là không giấu giếm điều gì, cô dạy mọi người tất cả cách phòng ngừa bệnh và chữa trị bệnh sốt rét mà cô học được từ sách y học trong hệ thống, bao gồm những thứ như phương pháp trị bằng thảo dược và cách châm cứu.