Chương 218 - Chương 218: Tìm Chết 1
Chương 218: Tìm Chết 1
Chương 218: Tìm Chết 1
Lục Tâm Liên bị cô chọc tức đến trực tiếtp chạy đi, vừa chạy vừa khóc, sau đó đặc biệt đi tìm đám người ông bà cụ Lục Trường Quý, Lục Trường Phát, nói bà Lục đáng thương cỡ nào, tối hôm qua sợ hãi cỡ nàor vân vân.
Vợ của Lục Trường Phát tò mò hỏi: “Chữa khỏi bệnh ℓà chuyện tốt, sao còn trốn vậy?”
Lục Tâm Liên ℓên tiếng khóc ℓớn: “Bác gái, bác bị cô ta ℓừa rồi, chữa bệnh gì chứ, ℓà cô ta cố ý hại mẹ cháu.”
Bây giờ cô ta xem như hiểu được, giả bệnh vô dụng, bởi vì bà cụ không bệnh, vậy Lâm Uyển sẽ ỷ vào mình ℓà bác sĩ mà tra tấn mẹ, mẹ không nhịn được sẽ giả vờ không giống.
Cho nên bà Lục muốn ở riêng, nhưng Lâm Uyển không đồng ý, bà Lục rất tức giận mấy lần bệnh nặng thiếu chút nữa qua đời.
Không dễ dàng gì mới vượt qua được, kết quả Lâm Uyển trở về lập tức chỉ trích bà cụ, ghét bỏ bà ta bất công vân vân.
Lục Tâm Liên khóc thương tâm muốn chết: “Mẹ, mẹ đừng khó xử, con cũng không đến trường nữa, con trở về, trở về trồng trọt… Hu hu…”
Các xã viên vây xem đều nghị luận.Lục Trường Phát hoảng hốt: “Đứa nhỏ này, sao cháu không nói sớm, nhanh nhanh nhanh đi tìm, đừng để xảy ra chuyện gì.”
Mặc kệ nói thế nào, nếu như bà Lục thật sự đi tìm chết, Lục Tâm Liên lại cắn chặt không buông là chị dâu ba bức tử, vậy bác sĩ Lâm nhất định chịu ảnh hưởng.
Vì thế người lớn trẻ con trong nhà đều hành đồng, giúp đỡ tìm bà Lục.
Nhưng thật ra không khó tìm, rất nhanh Lục Minh Lương đã tìm được bà Lục ở sau một đống cỏ khô trên một miếng đất của đại đội.Lục Tâm Liên nhào qua, ngã ở dưới thành giếng: “Mẹ ơi… mẹ cũng đừng luẩn quẩn trong lòng. Con không đi học nữa, con trở về làm việc đồng áng, con kiếm công điểm. Con không liên lụy các anh trai chị dâu đâu, mẹ đừng khó xử.”
Tuy rằng cô ta khóc sướt mướt, lại nói rõ ràng câu chuyện.
Bản thân cô ta và anh tư đến trường, các chị dâu vô cùng ghét bỏ, bây giờ anh tư tốt nghiệp, bọn họ ép cô ta trở về làm nông, nếu không sẽ không có cơm ăn.
Bà Lục muốn để cô ta tiếp tục đến trường, Lâm Uyển không đồng ý, không đưa tiền còn không cho lương thực, muốn ép cô ta trở về.Nếu giả bệnh vô dụng, vậy chỉ có thể bán thảm thôi.
Lâm Uyển ỷ vào là bác sĩ, giả vờ hiếu thuận, ức hiếp cô ta và bà cụ khắp nơi, sống không nổi nữa.
“Vậy mẹ cháu đâu?” Lục Trường Phát đẩy vợ một cái, đây là hai mẹ con Lục Tâm Liên lại tác oai tác oái.
Lục Tâm Liên bụm mặt: “Mẹ cháu, mẹ cháu kể bà ấy không sống nổi nữa, không muốn sống.”Bà Lục ôm một chai thuốc trừ sâu, đó là bà ta không biết xấu hổ trộm từ chân tường ở đại đội, bên trong đã không còn thuốc trừ sâu, bà ta cố ý đổ nước giả vờ.
Bà ta vừa thấy có người tìm được mình, lập tức khóc lóc kêu lên không muốn sống nữa, con dâu ba muốn giết chết bà ta.
Lục Minh Lương đổ mồ hôi nhảy lên với mọi người: “Ở chỗ này, ở chỗ này!”
Bà Lục mắng một tiếng lập tức ôm chai thuốc chạy đi, mọi người phát hiện lập tức đuổi theo bà ta, khuyên bà ta đừng luẩn quẩn trong lòng.Rất nhanh bà Lục đã chạy đến bên cạnh cái giếng ở cổng thôn: “Đừng tới đây, lại đây tôi sẽ nhảy xuống ngay!”
Vốn có người muốn múc nước, bị bà ta dọa sợ tới mức lui về sau hai bước, bà Lục đứng ở trên thành giếng, bà ta vỗ ngực khóc kêu: “Tôi sắp bị đứa con dâu xấu xa này ép chết rồi, nếu không ở riêng tôi cũng không sống nổi nữa, không bằng bây giờ tôi chết sạch cho rồi.”
Có người sợ bà ta ôm chai thuốc nhảy giếng, làm bẩn nước giếng, nhanh chóng khuyên bà ta.
Rất nhanh một đám người trông thấy náo nhiệt, thiệt tình khuyên nhủ, vây quanh nói chuyện ào ào.
Mấy ngày nay Lục Tâm Liên trở về cũng không ít ℓần bảo rằng cô ta đến trường khốn khổ, trong nhà Lâm Uyển quản ℓý nhà cửa không đưa ℓương thực không cho tiền, cô ta với mẹ cũng bị ép chết vân vân.
Tất cả mọi người suy nghĩ đây ℓà muốn tìm cái chết, buộc vợ chú ba ℓấy tiền ra?