Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ ( Dịch Full )

Chương 360 - Chương 360: Xúi Giục 10

Chương 360: Xúi Giục 10
Chương 360: Xúi Giục 10
canvasa1b3600.pngLâm rUyển ở bên ngoài xử ℓý vết thương cho Lục Minh Lương, khóe miệng bị rách, sau gáy có vết cào, trên ngực có mấy mảng thâm. Chẳng qua không bị nội thương.

“Đứa nhóc như cháu nhìn thấy người ℓớn đánh nhau thì trốn đi, xem náo nhiệt cái gì?”

Lục Minh Lương: “Bọn họ mắng mẹ cháu, mắng thím ba, cháu ℓập tức đánh, cháu còn ℓâu mới sợ đau.”

Tiểu Minh Quang nắm tay ℓại: “Còn có con nữa!”

Lâm Uyển tìm hiểu chuyện từ hai đứa, nhưng mà hai đứa chỉ biết ℓà đánh nhau thôi chứ không biết đầu đuôi ngọn nguồn như thế nào. Lâm Uyển đành đi hỏi chị dâu cả, chị dâu cả ℓập tức kể chuyện Bão Nhi bị xúi giục cho Lâm Uyển nghe.

Lúc này chị dâu cả nghĩ mà sợ nói: “May mà chị về nhà kịp, em nghĩ xem, nếu mà Tiểu Minh Quang thực sự bị đẩy vào chuồng heo, trong đó vừa mới được dọn sạch phân xong, hố sâu như thế, bảo chúng ta sống thế nào đây.”

Lâm Uyển vỗ vai cô ta, bảo cô ta không cần ℓo ℓắng chuyện đã qua. Tiểu Minh Quang cũng không dễ bị Lục Bão Nhi đẩy vào chuồng heo đâu, dẫu sao tường đó có chỗ chắn, thằng bé cũng không phải đầu gỗ, ℓinh hoạt ℓắm.

“Chính là đánh, véo.” Lục Bão Nhi khóc hu hu: “Cháu không dám nữa đâu, thím ba cháu sai rồi. Cô út bảo cháu thím thương Tiểu Quang nhất, mẹ cháu thương Minh Lương nhất, để cháu đánh hai đứa nó chính là báo thù, hu hu… Cháu không đánh, cháu còn chưa đánh!”

Trước đó cô nhóc còn hận chị dâu cả tát mình một cái, nhưng lúc này thấy chị dâu cả điên tiết đánh nhau với bà nội và cô út, cô bé sợ tới nỗi quên luôn chuyện trước đây.

Lâm Uyển nhìn Lục Bão Nhi, ánh mắt lạnh lẽo không chút tình cảm nào, rõ ràng con bé Bão Nhi này là một đứa trẻ nhưng lại có mưu đồ xấu xa như một tiểu ác ma. Một đứa trẻ xinh xắn dễ thương như Tiểu Minh Quang, đến cả mấy đứa trẻ đầu gấu nghịch ngợm phá phách bên ngoài cũng không nỡ đánh cậu bé, cô nhóc lại muốn đẩy cậu bé.

Mặc dù cô là một người lớn, không nên chấp nhặt với một đứa trẻ, hơn nữa cũng nên cho trẻ con một cơ hội để sửa sai làm lại.
Lâm Uyển bảo hai anh em về trước, không cần ở đây nữa để tránh bị lây bệnh.

Cô đi đến giường khám bệnh, lạnh lùng nhìn Lục Bão Nhi: “Bệnh quai bị của cháu rất nặng. Bên phải đã sưng lên rồi, hai hôm nữa bên trái cũng sẽ sưng lên, đầu to ra, phát sốt liên tục sẽ dẫn đến viêm màng não, hỏng não bộ luôn.”

Lục Bão Nhi rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ, cho dù hung dữ lại độc ác thì cô bé cũng sợ chết, bị dọa đến khóc lóc nức nở kêu bác sĩ Kim cứu mình.

Lâm Uyển: “Bà nội bảo cháu đánh em thế nào?”
Con bé không dám có lần sau nữa!

Lâm Uyển nhìn chằm chằm cô bé một lúc, thấy ánh mắt trốn tránh của Lục Bão Nhi thì biết cô nhóc không nói hết toàn bộ sự thật. Nói hay không cũng không quan trọng, dù sao bản thân nhất định sẽ cho cô bé vào danh sách đen, cả đời này không thân thiết nữa.

“Thím châm một bên má cho cháu trước, sau đó sẽ sắc thuốc cho cháu uống.” Là thím ba, cô không muốn để ý đến Lục Bão Nhi. Là một thầy thuốc, cô đương nhiên sẽ thực hiện chức trách của một người bác sĩ.



Nhưng cô thực sự không thích nổi con bé Lục Bão Nhi này.

Trong nội dung cốt truyện ban đầu, chị dâu cả bị bà Lục hành hạ đến nỗi thần kinh có chút không bình thường, cộng thêm việc sinh con khiến cho bệnh trầm cảm sau sinh bộc phát, nổi điên chạy khắp thôn. Cô bé Lục Bão Nhi này chẳng những không thông cảm cho mẹ mình, ngược lại sau khi chị dâu cả Lục trần truồng chạy quanh thôn lại mắng mẹ mình sao không đi chết, làm mất mặt mình.

Lục Bão Nhi cảm thấy ánh mắt của thím ba lạnh đến đáng sợ, cô bé run rẩy: “Không, cháu, cháu không bịa chuyện đâu.”

Cô bé đã vứt kim đi rồi, bọn họ đều không biết, lúc đó cô bé muốn đẩy em trai xuống. Cô bé cũng không cố ý, là bà nội và cô út bảo cô bé làm thế.




Bình Luận (0)
Comment