Chương 450 - Chương 450: Mang Thai 1
Chương 450: Mang Thai 1
Chương 450: Mang Thai 1
“Hoan nghênh.” Lâm Uyển ý bảo anh ta cùng đi về.
Đám ntgười chị cả, chị dâu hai Lục, và Thủy Anh đều chạy tới đây chúc mừng, còn có người gửi quà tân gia. Bây giờ đại đội giàu có, không chỉ có nghề phụ như thảo dược, và hoa tiêu, mà còn cór nhang muỗi, trong các hộ gia đình chỉ cần có sức ℓao động ℓàm việc đều có thể kiếm công điểm.
Lâm Uyển ℓấy trà sơn tra táo đỏ ra chiêu đãi khách, chị dâu cả Lục và chị hai giúp cô trộn nhân bánh. Lâm Uyển hòa bột, sau khi ℓàm xong mọi người cùng nhau gói sủi cảo.
Cô khịt mũi, cảm thấy có hơi buồn nôn.
Lâm Uyển làm thủ ngữ: “Tanh quá.”
Lục Chính Đình bối rối: “Tanh sao? Mọi người đều nói anh làm rất thơm, không hề ngửi thấy chút mùi tanh nào mà.”
Mấy người chị dâu cả Lục cũng đứng ở cửa nhìn bọn họ, cười bảo: “E là có bầu rồi đi?”Bây giờ không ít người ở công xã có bệnh càng muốn tới thôn Đại Kiều Loan khám bệnh hơn, mà không tới công xã nữa. Bởi vì viện y tế ở công xã cũng khám không xong, lại phiền phức, còn không bằng trực tiếp tới thôn Đại Kiều Loan. Những bệnh phong thấp, nổi mề đay, mẩn ngứa, gân cốt, ngã gãy gì đó, còn có các loại bệnh phụ khoa, công xã có khám cũng vô dụng, nhưng tới nơi này lại có thể giảm bớt, từ từ cũng có hy vọng chữa khỏi.
Sau này, viện y tế ở thôn Đại Kiều Loan sẽ thay thế viện y tế công xã, trở thành cơ quan chữa trị có quyền uy nhất dưới viện y tế huyện.
Lâm Uyển cười bảo: “Tôi chỉ là một bác sĩ chân đất, khám bệnh đau đầu nhức óc cho mọi người thôi, chứ thực hiện kế hoạch lớn thì không có.”Mọi người vừa gói sủi cảo vừa nói chuyện, hai bé trai và Tằng Khải cũng quen biết, còn nghiên cứu cánh tay giả của anh ta, xem cánh tay sắt đó của anh ta thế nào.
Bây giờ Tằng Khải đã dùng rất thành thạo, có thể làm được không ít chuyện. Gói sủi cảo cũng được.
Anh ta đã buông vẻ rụt rè và mất tự nhiên đó xuống, cũng không còn tự ti nữa, mà rất hào phóng: “Bác sĩ Lâm, có viện y tế mới rồi, chúc cô thực hiện được kế hoạch to lớn.”Lục Chính Đình bưng một chén canh cá qua, lúc này hơi ấm không còn bỏng miệng, lại bỏ thêm rau thơm, hành lá vào, mùi hương cũng rất tươi ngon. Anh đưa cho Lâm Uyển, kêu cô húp hai hớp cho ấm bụng.
Lâm Uyển nhìn tay anh, sáp lại gần miệng bát, vừa định uống thì ngửi thấy mùi tanh, không nhịn được mà lập tức quay đầu đứng dậy, chạy ra ngoài.
Lục Chính Đình vội vàng bỏ bát cá đuổi theo, chỉ thấy Lâm Uyển ngồi xổm ở góc tường nôn khan, anh đi lên vuốt lưng giúp cô: “Sao thế?”Lâm Uyển vừa nghe thấy, thật sự thấy có khả năng, gần đây cô mệt quá, lại không để ý đến kỳ sinh lý, hình như là chậm vài ngày rồi. Trước đó khi Lục Chính Đình nói, cô cũng không coi là chuyện to tát gì, bởi vì bác sĩ Kim tính sai hai, ba lần rồi, lần nào cũng mang dáng vẻ cô bầu rồi phải để ý cơ thể, nên cô cũng quen “sói tới rồi” rồi.
Không ngờ lần này lại là thật sao?
Cô tự chẩn mạch cho mình, trong đầu truyền tới tiếng cười vui vẻ của 999: “Ái chà chà, bản thân bác sĩ mang thai mà còn không biết, ha ha ha, tôi cười cả năm quá.”Lâm Uyển: “Hay là mi thử cười hết một năm ánh sáng đi?”
999: “Chúc mừng ký chủ có tin vui, nhưng sao tôi lại có loại cảm giác như đang mang thai hệ thống nhỏ thế nhỉ?”
Lâm Uyển không nhịn được mà đảo trắng mắt nhìn nó: “Hệ thống nhà mi dựa vào sinh đẻ chắc?”
“Nói đùa nói đùa thôi, ha ha.”
Lâm Uyển không nghe ℓọt tai giọng nói đã cải tiến đó của nó hiện tại, cùng với năng ℓượng càng ℓớn, hệ thống càng phát triển giống như con người, không phục không được.
[Góc cảm ơn: Cảm ơn bạn NHÂN SINH đã donate 200 ℓinh thạch cho truyện ^^ Nay mình đăng thêm 3 chương ạ.]