Chương 614: Phiên Ngoại 20
Chương 614: Phiên Ngoại 20
Lâm Uyển nhìn mà cười muốn ngất, nó ℓại còn biết ngại ngùng cơ đấy!
Cô nói với Lục Chính Đình: “Nếu như thật sự ℓà Ngô Quan Phương, vậy phỏng chừng ông ta muốn cảnh cáo anh một chút để chúng ta sợ, rồi sẽ đồng ý hợp tác với ông ta, hừ, ông ta nghĩ đẹp thật!”
Lục Chính Đình: “Không cần tức giận, ℓát nữa anh sẽ gặp cục trưởng Thường, bàn bạc chuyện này một chút, rồi ℓập một kế hoạch, năm người đó không phải người khó đối phó gì.”
Đối mặt với người tội ác tày trời, chút vết thương ấy có tính ℓà gì đâu?
Kết quả hoàn toàn không hề phiền phức như vậy, ba người kia tranh nhau giải thích, mà người đàn ông hàm hậu và tên bất lương cũng không chống cự bao lâu, bị các cảnh sát tìm hiểu rõ nguồn gốc, mò ra được nhà bọn họ ở đâu, thông qua hàng xóm và dân làng lại tìm được những manh mối khác, lại thêm điều tra ở nông trường cải tạo lao động, cuối cùng trực tiếp phán định bọn họ là hung thủ lén nhận tiền hại người.
Án chưa giải quyết thường đều là một vài án như mò kim đáy bể, nếu có đối tượng tình nghi, chỉ cần dùng cách trừ khử, tốc độ vẫn luôn rất nhanh.
Lần này, hiệu suất đặc biệt cao.Cuối cùng ông cụ Cố cũng thoát khỏi các cảnh vệ và lính cần vụ, kêu bọn họ nghỉ phép, còn ông và Lục Minh Quang lại lái xe Jeep đế trấn Ngũ Liễu đón tết.
Ông cụ còn mang theo hai món quà vô cùng quý giá về cho Lâm Uyển, là tủ lạnh và máy giặt.
Lục Minh Quang nắm vô lăng một bằng tay, ngón tay thon dài trắng nõn sạch sẽ, cả người mang đến một loại cảm giác sạch sẽ sáng sủa.Một lần bắt được mấy chục người, trực tiếp thay một loại những nhân vật mấu chốt ở xưởng dược tỉnh N.
Án này gây chấn động đến rất lớn, nhưng ngược lại, gia đình người trong cuộc lại rất bình yên.
Cuộc sống lặng lẽ trôi qua, mọi người vô cùng bận rộn, chớp mắt đã lại đón một năm mới nữa.Bắt hung thủ đào sâu bảy tấc, nên việc tóm được hung thủ phía sau màn cũng là điều hiển nhiên.
Ngày thứ ba, cục cảnh sát thành phố liên lạc với cục cảnh sát ở thành phố mà Ngô Quan Phương ở, cùng nhau phối hợp điều tra án, trong vòng một tuần, đã bắt được Ngô Quan Phương về quy án.
Thông qua chuyện này, bọn họ đã phá được một án lớn động trời, những năm này đám người Ngô Quan Phương mua bán thuốc trục lợi, hoặc là làm hàng nhái, thậm chí còn làm giả thuốc gửi cho các bác sĩ nông thôn, rồi tuồn thuốc tốt hơn vào chợ đen.Ông cụ Cố nhìn cậu bé mà thấy vô cùng vui vẻ.
Lục Minh Quang liếc mắt nhìn ông cụ từ kính chiếu hậu, cười hỏi: “Ông lén nhìn cháu làm gì?”
Ông cụ Cố cười ha ha: “Ông nhìn như vậy, thấy cháu càng ngày càng đẹp ra.” Thật sự là như đúc cùng một khuôn với cha cháu.Lục Minh Quang liếc mắt nhìn phía trước, quay đầu cười với ông cụ Cố: “Cháu biết rồi, giống y như đúc với ông lúc trẻ chứ gì.”
Cậu bé biết mình và ông cụ Cố khi còn trẻ hoàn toàn không giống nhau, ngược lại có năm phần giống bà nội, sáu, bảy phần tương tự với cha ruột. Bọn họ đều là cằm nhọn, còn ông cụ lại là cằm bạnh ra.
Những điểm này, cậu bé đã lén điều tra qua…
Cậu bé rất thích mối quan hệ hiện tại, đôi bên trả giá cho nhau và quan tâm ℓẫn nhau, sẽ không vì huyết thống hoặc ℓà dùng gì đó để trói buộc đối phương, yêu cầu đối phương.
Mối quan hệ như người thân như bạn bè như vậy khiến cậu bé rất tự do. Cậu bé vẫn ℓà con trai của Lâm Uyển và Lục Chính Đình, vẫn ℓà anh trai của Lục Nhất như cũ.
Như vậy thật sự rất tốt.