Chương 1026:
Chương 1026:
Chương 1026:
"Dù sao thì cha mẹ mãi mãi là nơi con trú ẩn"
Nghe Triệu Kim Hoa nói vậy, trong lòng Đỗ Minh Nguyệt bỗng trào lên một luồng ấm áp.
Cô có đức hạnh gì mà có thể có được người mẹ tốt như vậy.
Đỗ Minh Nguyệt dựa vào người Triệu Kim Hoa, ôm chặt lấy vai bà ấy.
Giống như mẹ nói, cho dù sau này hôn nhân của cô và Hoắc Kiêu có thực sự xảy ra biến cố gì đi chăng nữa, cô cũng không cần sợ hãi, vì cha mẹ và gia đình mãi mãi là chỗ dựa của cô!
...
6 giờ sáng, Đỗ Minh Nguyệt bị mẹ Triệu Kim Hoa gọi dậy, thúc giục cô nhanh chóng dậy rửa mặt chải đầu.
Đỗ Minh Nguyệt mơ màng mở mắt, Triệu Kim Hoa đã nhét vào tay cô một chiếc khăn mặt ấm áp.
"Nhanh lau mặt đi, mẹ đi lấy đồ ăn, sáng nay không biết phải mất bao lâu nữa, nhất định phải ăn chút gì đó lót dạ."
Nói xong Triệu Kim Hoa lại vội vã xuống lầu.
Đỗ Minh Nguyệt nhìn mà vô cùng khâm phục, rõ ràng tối qua hai mẹ con nói chuyện đến rất muộn mới cùng nhau đi ngủ, kết quả mẹ cô không biết đã thức dậy từ lúc nào, còn đi làm hết cả bữa sáng, tinh thần vẫn tốt như vậy.
Quả nhiên là tuổi già nhưng sức chẳng yếu.
Đỗ Minh Nguyệt chỉ có thể vừa tự trách mình còn chưa có được tinh thần phấn chấn như đồng chí Triệu Kim Hoa, vừa lau mặt vừa mặc quần áo, đợi đến khi cô xuống giường thì bữa sáng Triệu Kim Hoa làm cũng đã được bưng lên.
"Con tự ăn đi, ăn xong thì trang điểm gì đó, 9-10 giờ Hoắc Kiêu sẽ đến đón dâu."
Nói xong Triệu Kim Hoa lại đi xuống lầu.
Tận 9-10 giờ mới đến đón dâu, sao cô lại bị gọi dậy từ lúc 6 giờ!
Đỗ Minh Nguyệt phát điên, thời buổi này kết hôn không giống như tương lai, cần phải trang điểm trước rồi mới chụp ảnh.
Thời buổi này ngay cả thợ trang điểm cũng không có, trang điểm còn phải là do cô tự làm.
Vì thời gian còn khá nhiều nên Đỗ Minh Nguyệt trang điểm cho mình rất chậm rãi, sau đó mới thay quần áo.
Váy cưới của cô hẳn là thứ khiến cô hài lòng nhất, chiếc váy cưới này là Hoắc Lị Lị bắt đầu làm cho cô từ nửa tháng trước, từng mũi kim từng đường chỉ đều do chính tay cô ấy may.
Hơn nữa Hoắc Lị Lị có gu thẩm mỹ tốt, chiếc váy cưới làm ra cũng đặc biệt đẹp, trước đó Đỗ Minh Nguyệt chỉ thử đơn giản một lần đã được họ khen ngợi không ngớt, hôm nay còn cố tình trang điểm, cô soi gương, không nhịn được tự luyến nghĩ rằng, hôm nay mình chắc chắn là mỹ nhân tuyệt sắc, là người đẹp nhất trong toàn thôn!
Kết quả vốn tưởng rằng thời gian còn rất nhiều, kết quả cô vừa thay quần áo xong không lâu, đã nghe thấy tiếng bước chân ở cầu thang, giọng nói gấp gáp của mẹ cô lại vang lên.
"Y Y, con lên xem Minh Nguyệt đã xong chưa, mẹ nghe thấy tiếng ô tô ở ngoài rồi, chắc là đoàn đón dâu của Hoắc Kiêu đến rồi!"
Tiếng đáp lại của Đường Y Y vang lên ở phòng bên cạnh.
"Vâng mẹ, con đi ngay đây."
Triệu Kim Hoa còn rất nhiều việc phải bận rộn, thực sự không đi được, vừa hay Đường Y Y cũng không có việc gì khác để làm, vừa hay có thể sang đó bầu bạn với Đỗ Minh Nguyệt.
Kết quả Đường Y Y vừa vào cửa, đã nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt đang đứng trước gương, sau đó liền ngây người ra.
"Chị Y Y?"
Đỗ Minh Nguyệt quay người lại, có chút ngượng ngùng nhìn cô ấy.
Đường Y Y lúc này mới hoàn hồn, vẻ mặt kinh ngạc.
"Minh Nguyệt, em đẹp quá!"