Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 125 - Chương 125:

Chương 125: Chương 125: Chương 125:
Hai bên thương lượng, đợi nhà họ Đỗ đưa ra câu trả lời thì sẽ bảo Hoàng Hạo Nhiên chủ động đến nhà máy viết đơn xin thay thế công việc, nói rằng hắn vì lý do cá nhân không thể tiếp tục làm việc, sau đó để người thân của mình tiếp quản công việc của hắn.

Công việc trong thời đại này luôn là một củ cải một hố, thậm chí công việc còn có thể do người thân thay thể, tóm lại chỉ cần bản thân đích thân đi làm chứng thì công việc đó hắn có thể giao cho ai cũng được, miễn là đối phương không phải là người già bảy tám mươi tuổi hoặc trẻ con vài tuổi hay những người hoàn toàn không có khả năng làm việc.

Đến lúc đó chỉ cần Hoàng Hạo Nhiên chủ động nói rõ, việc chuyển giao công việc cho người nhà họ Đỗ hoàn toàn không có vấn đề gì.

Chuyện công việc cũng tạm thời nói xong, lần này mọi người thực sự tản ra.

Hoàng Hoa một lần nữa kéo Chu Bình và Hoàng Hạo Nhiên đến xin lỗi nhà họ Hoắc, sau đó xám xịt rời đi.

Còn những người nhà họ Hoắc cũng quay về đại đội.

Vì mọi chuyện giải quyết rất suôn sẻ nên trên đường về mọi người đều rất vui vẻ.

Chỉ có Đỗ Minh Nguyệt vẫn luôn để tâm đến chuyện công việc mà nhà họ Hoắc đề cập, có phần mất tập trung.

Nhà họ Hoắc và nhà họ Đỗ có quan hệ tốt, đây là điều mà Đỗ Minh Nguyệt biết nhưng cô không ngờ rằng người đưa ra đề nghị giao công việc cho người nhà lại không phải Hoàng Linh và Hoắc Dũng Đào, mà lại là Hoắc Kiêu.

Anh tình cờ thấy nhà họ Đỗ phù hợp nhất, hay là đưa ra đề nghị như vậy vì lý do khác?

Đỗ Minh Nguyệt không biết nhưng trên đường đi cô không nhịn được nhìn Hoắc Kiêu mấy lần, mơ tưởng rằng mình có thể nhìn ra được điều gì đó trên khuôn mặt của Hoắc Kiêu.

Nhưng cô thực sự đã đánh giá thấp sự nhạy bén của Hoắc Kiêu với tư cách là một quân nhân, ngay lần đầu tiên Đỗ Minh Nguyệt nhìn anh, anh đã chú ý đến ánh mắt của cô và nhìn ra được sự nghi hoặc trong mắt cô.

Nhưng Hoắc Kiêu không giải thích gì, dù sao anh cũng không tiện nói rằng mình đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai anh em cô tối qua.

Bây giờ nhà họ Đỗ không thiếu thứ gì, trước tối qua anh vẫn đang nghĩ cách báo đáp họ, đồng thời cũng cảm ơn gia đình họ Đỗ thường ngày đã chăm sóc cha mẹ và em gái anh.

Dù sao anh thường xuyên không có nhà, trong nhà ngoài cha anh Hoắc Dũng Đào ra thì chỉ có mẹ và em gái, rất nhiều lúc vẫn cần nhà họ Đỗ giúp đỡ.

Cho tiền cho quà đều không thích hợp, anh cũng đang băn khoăn không biết nên cảm ơn họ như thế nào.

May mà tối qua nghe được cuộc nói chuyện của hai anh em, anh đã có chủ ý.

Đợi sau này có người nhà họ đi làm công nhân viên chức chính thức trong nhà máy, sau này nguồn gốc tem phiếu trợ cấp sẽ ổn định, sẽ không còn phải lo lắng vì đủ loại tem phiếu nữa.

Anh làm như vậy, cũng coi như giải quyết được khó khăn mà hiện tại họ cần giải quyết.

Đợi về đến đại đội, thời gian vẫn còn sớm, mới hơn mười giờ, những người còn lại của nhà họ Đỗ hôm nay đều đi làm, chỉ có Đỗ Minh Nguyệt ở nhà.

Sợ cô ở nhà một mình buồn chán, Hoàng Linh liền bảo cô sang đây, mọi người ở cùng nhau cũng vui vẻ hơn.

Đỗ Minh Nguyệt suy nghĩ một lúc cũng không từ chối, một mình cô ở bên kia thực sự rất buồn chán.

"Cháu sang phòng Lị Lị trò chuyện với con bé đi, dì nhớ trong phòng con bé có không ít đồ chơi con gái, còn có sách nữa, nếu cháu thích đọc thì vừa hay có thể giết thời gian."
Bình Luận (0)
Comment