Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188:

Chương 188: Chương 188: Chương 188:
"Tôi nói Ngô Nhị Ni, con trai nhà tôi nói gì thì liên quan gì đến cô, sao cô suốt ngày quản chuyện bao đồng vậy!"

"Hơn nữa con trai nhà tôi nói sai sao, nhà ai bình thường lại đi nhặt ngao về ăn chứ, thứ này chẳng có thịt mà toàn là cát, chỉ có những người không mua nổi đồ ngon mới nhặt về ăn, trên đảo chúng ta cho cả gia súc ăn thứ này chúng nó còn không ăn, cô nói xem người ăn thứ này không phải là đồ ngốc thì là gì?"

Vợ nhà họ Tần vừa nói, mắt vừa không nhịn được liếc nhìn Đỗ Minh Nguyệt từ trên xuống dưới.

Ánh mắt chạm đến khuôn mặt xinh đẹp của Đỗ Minh Nguyệt, đáy mắt nhanh chóng lóe lên một tia ghen tị nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.

Dù có đẹp đến mấy thì có ích gì, không biết là họ hàng nghèo kiết xác từ xó xỉnh nào đến, sợ là chưa từng ăn qua đồ ngon, đến cả thứ này cũng nhặt về ăn.

Ngô đại tỷ vừa nghe, lập tức càng tức giận hơn.

Cô ấy có thể hiểu được trẻ con chưa lớn nói những lời vô tâm nhưng người vợ nhà họ Tần này đã bao nhiêu tuổi rồi, vậy mà lại nói những lời giống hệt con trai cô ta.

Đây không chỉ là vô tâm nữa, mà là tâm địa xấu xa!

"Cô——!"

Đúng lúc Ngô đại tỷ định cãi nhau cho ra lẽ với bà vợ nhà họ Tần thì Đỗ Minh Nguyệt đột nhiên vỗ vai cô ấy, giọng nhẹ nhàng.

"Ngô đại tỷ, đợi chút, em muốn nói vài câu với vị nữ đồng chí này."

"Minh Nguyệt, em nói chuyện với cô ta làm gì, người này vừa ngu vừa xấu, cứ mắng thẳng vào mặt là được!"

Ngô đại tỷ vốn tính tình nóng nảy, xưa nay không phải là người chịu thiệt, hơn nữa Đỗ Minh Nguyệt lại là họ hàng của Hoắc Kiêu, cô ấy làm sao có thể để họ hàng của Hoắc Kiêu bị bắt nạt khi anh không có nhà được?

Nhất định không thể!

Nhưng Đỗ Minh Nguyệt lại kiên quyết.

"Không sao đâu Ngô đại tỷ, em chỉ muốn hỏi cô ta vài câu thôi, hỏi xong chúng ta mắng lại cũng không muộn."

Thấy cô thực sự muốn nói chuyện với người vợ nhà họ Tần, cuối cùng Ngô đại tỷ chỉ đành đứng sang một bên, nhường chỗ cho Đỗ Minh Nguyệt.

Thực ra người vợ nhà họ Tần có hơi sợ Ngô đại tỷ, dù sao người này giọng nói rất to, hơn nữa sức chiến đấu rất mạnh, nếu cãi nhau với cô ấy thì chưa chắc đã chiếm được lợi thế.

May mà cô gái tên Minh Nguyệt này đột nhiên đứng ra ngăn cản cô ấy, cũng cho người vợ nhà họ Tần một chút thời gian chuẩn bị.

Cô ta nhìn Đỗ Minh Nguyệt, hỏi: "Cô muốn hỏi gì, tôi biết khá nhiều thứ, cô cứ hỏi đi."

Một bộ dạng "Tôi rất tốt bụng, có thể giải đáp cho cô rất nhiều vấn đề."

Đỗ Minh Nguyệt cũng không biết sự tự tin của cô ta đến từ đâu, cô cười hỏi: "Vị đồng chí này, cô và con trai cô đều nói ngao không thể ăn, tôi muốn hỏi, tại sao lại không thể ăn?"

Câu hỏi này mà cũng phải hỏi sao?

Người vợ nhà họ Tần ngẩn ra một lúc, sau đó trực tiếp bật cười.

Cô ta còn chưa kịp mở miệng thì cậu con trai Tần Thiết Đản bên cạnh đã hả hê lên tiếng trước.

"Mẹ tôi nói, chỉ có những người không có gì ăn mới nhặt thứ này về ăn, vừa không có thịt, vừa toàn là cát, ai ăn thì nghèo kiết xác!"

Những người có thể đến đảo để theo quân, ít nhất cũng là phó tiểu đoàn trưởng, hoàn cảnh gia đình tuy không thể nói là tốt nhất nhưng cũng tuyệt đối không đến nỗi tệ.

Vì vậy những người nhà quân nhân trên đảo đương nhiên không đến nỗi phải nhặt thứ này về ăn.
Bình Luận (0)
Comment