Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 315:

Chương 315: Chương 315: Chương 315:
"Tốt lắm tốt lắm, đồng chí nào có thể lấy đủ công điểm đều là đồng chí tốt!"

Trịnh Chiêu Đệ cúi đầu, bị Ngô đại tỷ khen đến mức không tiện nhìn cô ấy.

Đỗ Minh Nguyệt ở bên cạnh cũng cười thầm không nói gì.

Nhưng cười một lúc, đột nhiên trong đầu cô nảy ra một ý tưởng.

Thực ra ngoài yếu tố Vương Lãng ra thì Trịnh Chiêu Đệ cũng hoàn toàn phù hợp với điều kiện tìm người giúp đỡ của Đỗ Minh Nguyệt.

Cô ấy chăm chỉ, khỏe mạnh, hơn nữa có thể thấy tính cách cũng tương đối cẩn thận.

Dù sao sống trong hoàn cảnh như vậy, cô ấy tuyệt đối không thể giống như chị dâu nhà họ Tần kia, ồn ào, không giữ được mồm miệng, thậm chí còn chủ động gây chuyện.

Cô ấy kín miệng, lại ở ngay bên cạnh, làm việc cũng tiện.

Tất nhiên, quan trọng nhất là, nếu Trịnh Chiêu Đệ có cơ hội này thì có lẽ cũng có thể cải thiện cuộc sống hiện tại của cô ấy.

Từ xưa đến nay, rất nhiều phụ nữ bị bạo hành gia đình và bị ngược đãi trong hôn nhân, thực ra phần lớn là vì họ không có tiền và không có nhà cửa bảo đảm, nếu có tiền lại có nhà thì sợ rằng chỉ có ngu mới tiếp tục ở bên cạnh người chồng vũ phu.

Tất nhiên, cũng có một số người thích cảm giác ngược luyến tình thâm này, lúc bị đánh thì khóc, đợi vài ngày sau khi người đàn ông khóc lóc ăn năn hối lỗi, cô ta lại mềm lòng tha thứ cho hắn ta và tiếp tục chung sống.

Chỉ không biết Trịnh Chiêu Đệ thuộc loại nào, cho nên Đỗ Minh Nguyệt phải cân nhắc thật kỹ.

Nếu là loại sau thì tìm Trịnh Chiêu Đệ giúp đỡ chắc chắn sẽ là một phiền phức lớn, sau này sẽ gây ra không ít chuyện.

Vì vậy cuối cùng cô vẫn không trực tiếp mở lời, mà định sẽ quan sát thêm.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nhờ có sự giúp đỡ của Ngô đại tỷ và Trịnh Chiêu Đệ, Đỗ Minh Nguyệt đã hoàn thành xong mọi công tác chuẩn bị sớm hơn trước đó khoảng hai tiếng.

Cô nhìn đồng hồ, bây giờ mới vừa năm giờ, còn nửa tiếng nữa mọi người mới tan làm.

Trịnh Chiêu Đệ thấy cô nhìn đồng hồ, hỏi cô một câu, biết bây giờ đã năm giờ, lập tức đứng dậy chuẩn bị cáo từ.

Cô ấy vẫn hơi lo chồng mình là Vương Lãng sẽ về sớm, rồi phát hiện mình và Niễu Niễu không ở nhà tự kiểm điểm, ngược lại chạy đến chỗ Đỗ Minh Nguyệt, đến lúc đó không chỉ mình và con gái sẽ bị phạt, mà còn có thể liên lụy đến Đỗ Minh Nguyệt bọn họ.

Thấy vẻ mặt cô ấy vội vàng, Đỗ Minh Nguyệt cũng không giữ cô ấy lại.

Nhưng dù sao người ta cũng ngồi đây giúp cô làm việc mấy tiếng đồng hồ, cô đương nhiên không thể để Trịnh Chiêu Đệ ra về tay không.

Cuối cùng Đỗ Minh Nguyệt tìm một ít đồ ăn đưa cho Trịnh Chiêu Đệ.

Trịnh Chiêu Đệ đương nhiên không muốn nhận nhưng thái độ của Đỗ Minh Nguyệt cũng rất rõ ràng.

"Cô giúp tôi một việc lớn như vậy, nếu cô không nhận chút đồ này thì sau này tôi sợ là không tiện qua lại với cô nữa."

Buổi chiều ba người phụ nữ ngồi với nhau, vừa làm việc vừa trò chuyện, mặc dù Trịnh Chiêu Đệ vẫn ít nói, cả quá trình chủ yếu là nghe Ngô đại tỷ và Đỗ Minh Nguyệt trò chuyện nhưng không thể không nói, bầu không khí thoải mái dễ chịu của hai người vẫn khiến cô ấy cảm thấy sự an bình và thoải mái hiếm có.

Vì vậy sau một buổi chiều, suy nghĩ của cô ấy cũng có chút thay đổi.

Trước đây là nghĩ cố gắng giảm thiểu giao tiếp với Đỗ Minh Nguyệt bọn họ, tránh ảnh hưởng đến họ.
Bình Luận (0)
Comment