Chương 434:
Chương 434:
Chương 434:
Tất nhiên, nội dung lá thư tố cáo cũng không có gì khác, chính là nói Trần Dĩnh làm người không đứng đắn, phẩm hạnh không tốt, trên phố tùy tiện bắt gặp đồng chí vô tội nào là mắng chửi người đó.
Đây là sự thật, mặc dù sẽ không khiến Trần Dĩnh bị định tội quá lớn nhưng bị người ta viết thư tố cáo thì mặt mũi chắc chắn không đẹp, thậm chí còn bị lãnh đạo gọi đi hỏi hoặc phê bình vài câu.
Thứ Đỗ Minh Nguyệt muốn chính là hiệu quả này, sẽ không gây ra nguy hiểm quá lớn cho Trần Dĩnh nhưng có thể chọc tức chết cô ta!
Ai bảo cô ta ngày nào cũng tìm mình mà phát điên!
Đỗ Vũ Lâm sau khi biết chuyện này, đã bày tỏ sự tán thưởng nồng nhiệt đối với hành động của Đỗ Minh Nguyệt.
"Phải như vậy, anh nói cho em biết, ở quê mình, nếu em không cứng rắn một chút thì chính mình sẽ phải chịu thiệt!"
"Hoặc là miệng lưỡi lợi hại, hoặc là nắm đấm lợi hại, anh trai em chính là người hiểu rõ đạo lý này!"
Mà Hoắc Kiêu, lại là lúc hai anh em đang bàn luận chuyện này mới biết hôm nay Trần Dĩnh đã gặp Đỗ Minh Nguyệt, thậm chí còn tìm cô trút giận.
Ánh mắt anh tối sầm lại, vốn dĩ trước đó đã quên mất Trần Dĩnh là ai, không ngờ cô ta lại vẫn cứ nhắm vào Minh Nguyệt.
Nghĩ đến những lời Trần Dĩnh nói lúc lần đầu gặp mặt, trong lòng Hoắc Kiêu không hiểu sao lại có chút áy náy.
Anh mặc dù không cho rằng Trần Dĩnh hiện tại vẫn còn có ý với mình nhưng ít nhất cô ta và Minh Nguyệt quen biết cũng đều là vì mình.
Cho nên chuyện này anh cũng có một phần trách nhiệm.
Suy nghĩ một chút, anh quyết định ngày mai sẽ đi tìm sư trưởng Hồ và Trần Nhuế để nói chuyện.
Còn về phía Trần Dĩnh, ngày hôm sau bị đoàn trưởng gọi đến văn phòng thông báo mình nhận được một lá thư tố cáo, sắc mặt càng thêm xanh mét.
Đặc biệt là sau khi biết được nội dung trong thư, chỉ hận không thể gọi Đỗ Minh Nguyệt đến trước mặt rồi mắng cho một trận.
Nhìn ánh mắt đầy hận ý của cô ta, đoàn trưởng nhíu mày, đặt lá thư tố cáo xuống.
"Trần Dĩnh, dạo này trạng thái của cô không ổn, cô có thể nói với tôi rốt cuộc là có chuyện gì không?"
Thực ra nội dung lá thư tố cáo này cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ có tác dụng nhắc nhở và cảnh báo Trần Dĩnh mà thôi, đoàn trưởng hôm nay đến cũng không định thực sự trừng phạt cô ta quá nghiêm khắc.
Nhưng đoàn trưởng gọi cô ta đến, cũng là vì thực sự có chuyện muốn nói chuyện tử tế với Trần Dĩnh.
"Trong thời gian huấn luyện này, năm lần thì cô xin nghỉ phép đến ba lần, hôm qua lúc tập luyện thì cô suýt chút nữa quên cả động tác, cô còn giống một diễn viên múa chính của đoàn văn công nữa không!"
Trước đây đoàn trưởng có thể nói là đặt rất nhiều kỳ vọng vào Trần Dĩnh, nếu không thì lúc đó cũng không đưa cô ta đi biểu diễn ở thành phố, chỉ là cảm thấy cô ta có thiên phú có năng lực, muốn để cô ta tiến xa hơn.
Còn về việc Xà Tiệm Tân trong lúc biểu diễn đã nhất hiện chung tình với cô ta, đoàn trưởng biết được hoàn cảnh đại khái của hắn, cũng cảm thấy người này không tệ, liền để bọn họ làm quen với nhau.
Vốn tưởng rằng cho dù không thể thành một giai thoại đẹp thì cũng có thể để Trần Dĩnh quen thêm được một người bạn.
Không ngờ cô ta lại hay như vậy, yêu đương nồng nhiệt, còn sự nghiệp múa chính của mình thì lại vứt ra sau đầu!