Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 477:

Chương 477: Chương 477: Chương 477:
"Đầu bếp Xuân Giang, ông có thể nói cho tôi biết những Tiệm Cơm Quốc Doanh khác trong thành phố này, chỗ nào dễ nói chuyện không?"

Đầu bếp Xuân Giang ngẩn người: "Cô hỏi chuyện này để làm gì?"

"Khụ, chẳng phải là nhà máy của chúng tôi bây giờ đã đi vào hoạt động rồi sao, tôi cũng muốn mở rộng thị trường mới."

Vì hai người đã rất quen rồi nên Đỗ Minh Nguyệt cũng không định giấu đầu bếp Xuân Giang chuyện này.

Đầu bếp Xuân Giang nghe xong thì lập tức hiểu ra. Đỗ Minh Nguyệt đây là muốn tiếp tục làm ăn với các Tiệm Cơm Quốc Doanh.

Chuyện này đối với ông ấy thì không có ảnh hưởng gì, dù sao thì khoảng cách giữa các Tiệm Cơm Quốc Doanh cũng không gần lắm, thực khách xung quanh đã quen với Tiệm Cơm Quốc Doanh gần nhà mình nên không có chuyện các Tiệm Cơm Quốc Doanh khác làm ăn tốt hơn thì bên ông ấy bị ảnh hưởng.

Tất nhiên rồi, vì hải sản của Đỗ Minh Nguyệt, dạo trước sanh ý xác thực không tệ nhưng cũng vì chuyện này, dạo trước ông ấy đã nghe không ít lời đàm tiếu từ các nhà hàng khác, nói rằng cửa hàng của ông ấy không có đạo đức, làm trò này để cướp khách.

Lúc đó, khi đầu bếp Xuân Giang nghe được những lời này, ông ấy chỉ hận không thể lôi những người nói những lời này đến trước mặt mình, để nói chuyện tử tế với họ.

Sinh ý cửa hàng của ông ấy vẫn luôn tốt, hơn nữa những người đến cửa hàng của ông ấy ăn cơm, phần lớn vẫn là gọi món xào của ông ấy, ngon hay không thì mọi người đều biết!

Cửa hàng của mình làm ăn không tốt thì lại đổ lỗi cho người khác, đúng là không đi ị được thì đổ lỗi cho cầu tiêu!

Đầu bếp Xuân Giang luôn tự tin vào tay nghề nấu ăn của mình nên khi nghe những lời như vậy, trong lòng ông ấy rất không vui.

Vừa hay lúc này Đỗ Minh Nguyệt nói muốn hợp tác với các Tiệm Cơm Quốc Doanh khác, ông ấy dứt khoát giơ tay luôn.

"Được, chuyện này cứ để tôi lo, tôi quen biết nhiều năm với các đầu bếp của mấy Tiệm Cơm Quốc Doanh gần đây, trước đó họ còn nói chỉ có cửa hàng của chúng ta mới có thứ này, bây giờ có cơ hội đưa đến cửa hàng của họ, họ sao mà không vui được?"

Lúc này mọi người đều có hải sản chế biến sẵn, xem xem nhà nào làm ăn tốt hơn!

Đến lúc đó đừng có nói là ông ấy có mà người khác không có, chiếm được lợi thế trước!

Đỗ Minh Nguyệt không biết đầu bếp Xuân Giang đã nhen nhóm lên ngọn lửa cạnh tranh, nghe ông ấy nhận luôn chuyện này, cô lập tức mừng rỡ.

"Thật sao!? Cảm ơn ông quá, đầu bếp Xuân Giang!"

"Chuyện nhỏ, cứ để tôi lo, ngày kia cô đến giao hàng, tôi sẽ nói cho cô biết tình hình của từng cửa hàng."

Đỗ Minh Nguyệt không ngờ chỉ mất chưa đến năm phút, cô đã dễ dàng nhận được đơn hàng của một vài Tiệm Cơm Quốc Doanh.

Tất nhiên, mặc dù chưa chắc đã ổn định 100% nhưng đây cũng là một khởi đầu rất tốt.

Sau khi chào tạm biệt đầu bếp Xuân Giang, Đỗ Minh Nguyệt nhìn đồng hồ, mới có 2 rưỡi.

"Anh hai, đi, chúng ta đến Viện Chính trị!"

Đỗ Vũ Lâm nghe xong, cả người giật mình.

"Đi đâu?"

Hắn không nghe nhầm chứ, đó là Viện Chính trị!

Hắn còn chưa từng đến chính quyền thị trấn, đây là muốn làm gì vậy!

Đỗ Minh Nguyệt thấy hắn giật mình, không nhịn được bật cười.

"Đừng sợ, chúng ta là công dân ba tốt, lại không phạm tội, sợ gì chứ."

"Thế thì đi làm gì?"

Đỗ Vũ Lâm mặt đầy vẻ ngơ ngác, vẫn không nhịn được mà vô cùng sợ hãi nơi đó.
Bình Luận (0)
Comment