Chương 507:
Chương 507:
Chương 507:
May mà hắn đến sớm, bọn họ vẫn chưa đi.
Chỉ là sau khi nhìn thấy Đỗ Vũ Kỳ, sắc mặt của những người nhà họ Lâm đều không được đẹp, đặc biệt là Lâm Thi Thi, càng kinh hãi, thậm chí là chột dạ.
"A, anh cả, anh sao lại đến đây?"
Những người còn lại trong nhà họ Lâm thấy Đỗ Vũ Kỳ thì không muốn mở miệng, chỉ có thể đẩy Lâm Thi Thi đến trước mặt Đỗ Vũ Kỳ.
Lúc này Đỗ Vũ Kỳ cũng lười quan tâm đến biểu cảm của Lâm Đông Thuận và những người khác, chỉ cau mày nhìn Lâm Thi Thi, rồi nghiêm giọng hỏi: "Cô viết thư cho em tư của tôi, bây giờ thằng bé đến tìm cô đúng không, nó đâu?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của ba người nhà họ Lâm xung quanh lập tức thay đổi, vẻ mặt đầy tức giận nhìn Lâm Thi Thi.
Cái gì?
Là Lâm Thi Thi viết thư cho Đỗ Thiên Long bảo cậu ta đến?
Tối hôm qua cô ta không phải còn nói là Đỗ Thiên Long tự đến tìm cô ta sao!
Được lắm, hóa ra là Lâm Thi Thi nói dối, căn bản chính là cô ta gọi Đỗ Thiên Long đến!
"Được lắm Lâm Thi Thi, tao thấy mày thực sự không muốn ở nhà họ Lâm nữa rồi đúng không, mày gọi Đỗ Thiên Long đến làm gì, hả? Rốt cuộc mày muốn làm gì! Mày có muốn về nhà họ Đỗ không, bây giờ tao cho mày đi ngay!"
Chu Cầm không chịu được việc Lâm Thi Thi liên lạc với người nhà họ Đỗ sau lưng, thậm chí còn gọi người đến tận cửa, tức giận đến mức trực tiếp chỉ trích cô ta bằng giọng the thé.
Lâm Tiểu Soái càng không quên ở bên cạnh châm dầu vào lửa.
"Tôi đã nói là Đỗ Thiên Long chắc chắn là do chị gọi đến, chị còn không thừa nhận! Lâm Thi Thi, chị thích người nhà họ Đỗ như vậy, vậy thì mau cút về đi!"
Nghe những lời trách mắng của người nhà họ Lâm, Đỗ Vũ Kỳ không nói gì nhưng cũng nghe ra được là bọn họ biết chuyện Đỗ Thiên Long đến.
Trong lòng hắn hơi nhẹ nhõm, tiếp đó bất chấp biểu cảm khó coi của Lâm Thi Thi lúc này, tiếp tục nghiêm giọng truy hỏi cô ta.
"Em trai thứ tư của tôi bây giờ ở đâu?"
Lâm Thi Thi vừa bị Chu Cầm và Lâm Tiểu Soái mắng, bây giờ còn bị Đỗ Vũ Kỳ ép hỏi tung tích của Đỗ Thiên Long, cả người sắp phát điên đến nơi!
"Em không biết..."
Cô ta không biết tức là sao?
Trong lòng Đỗ Vũ Kỳ đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành.
"Em trai thứ tư của tôi đến tìm cô, thằng bé đi đâu cô không biết? Cô không sắp xếp ổn thỏa cho thằng bé hả?"
Giọng điệu của Lâm Thi Thi cứng nhắc.
"Cậu ta, cậu ta hôm qua sau khi gặp em một lần thì đã đi rồi, em thực sự không biết cậu ta đi đâu, hôm qua em còn định đi tìm cậu ta nhưng cậu ta chạy quá nhanh..."
Cô ta cố gắng tạo ra một ảo giác là Đỗ Thiên Long tự bỏ đi và không liên quan gì đến cô ta nhưng Lâm Tiểu Soái lại cố tình phá đám, lập tức lớn tiếng nói.
"Rõ ràng là hôm qua chị đã mắng Đỗ Thiên Long bỏ đi, nếu không phải chị trách móc cậu ta thì cậu ta có bỏ đi không?!"
Lâm Tiểu Soái vừa nói xong, Lâm Thi Thi nhìn cậu ta bằng ánh mắt như muốn phun ra lửa!
Lâm Tiểu Soái này, cậu ta có thể im miệng không!
Đáng tiếc là Lâm Tiểu Soái không những không sợ ánh mắt của cô ta, ngược lại còn đắc ý vô cùng.
Cậu ta không thích nhìn thấy Lâm Thi Thi sống thoải mái.
Đỗ Vũ Kỳ nghe đến đây, đôi tay buông thõng bên hông đã bắt đầu nắm chặt, sự tức giận và thất vọng khiến hắn suýt nữa muốn động thủ nhưng lý trí còn sót lại đã kéo hắn lại, khiến hắn nghiến răng nói.