Chương 551:
Chương 551:
Chương 551:
Còn Đỗ Vũ Lâm đằng sau ngốc nghếch gọi cô ấy hai tiếng.
"Ê, không phải nói là để tôi đưa cô về sao?"
"Sao lại chạy mất rồi..."
Giọng điệu của Đỗ Vũ Lâm nghe có vẻ thất vọng vô cùng.
Đỗ Minh Nguyệt dù có chậm chạp đến đâu cũng nhìn ra anh hai mình nhiệt tình quá mức với Đường Y Y.
Cô nheo mắt, giọng điệu trêu chọc.
"Anh hai, anh và chị Y Y... ?"
Đỗ Vũ Lâm lúc này mới thu hồi tầm mắt, cười ngượng ngùng.
"He he, bị em nhìn ra rồi à?"
Đỗ Minh Nguyệt rất muốn trợn trắng mắt, hắn biểu hiện rõ ràng như vậy, ngay cả người mù cũng nhìn ra được.
"Minh Nguyệt, em giúp anh phân tích một chút, em cũng là con gái, em nói xem cô ấy có ý với anh không, anh thấy hình như anh có cơ hội!"
Nói xong, Đỗ Vũ Lâm lại cười ngốc nghếch.
Trong ấn tượng của Đỗ Minh Nguyệt, anh hai Đỗ Vũ Lâm vẫn luôn là người thông minh, rất hiếm khi thấy hắn cười ngốc nghếch như vậy.
Đỗ Minh Nguyệt bật cười, có thể thấy anh hai thực sự thích Đường Y Y.
Bởi vì chỉ khi gặp được người mình yêu, con người ta mới vô thức thay đổi.
Còn Đường Y Y đối với hắn thì sao.
Đỗ Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, rất công tâm nói một câu.
"Cố gắng lên, em thấy anh có thể làm được!"
"Ha ha ha! Anh biết ngay mà!" Khóe miệng Đỗ Vũ Lâm như muốn bay lên trời: "Nếu có thể thành công trước Tết, anh có thể đưa cô ấy về quê!"
"Đúng rồi, anh đã nói với cô ấy về tình hình ở quê mình, cô ấy không hề chê bai, còn thấy quê mình phong cảnh đẹp!"
Đỗ Vũ Lâm lúc này đã chìm đắm trong mộng tưởng đẹp đẽ, nhìn đâu cũng thấy tràn đầy hy vọng và tươi đẹp.
Nhưng Đỗ Minh Nguyệt lại kịp thời dội cho hắn một gáo nước lạnh.
"Cô ấy không để ý nhưng cha mẹ cô ấy có lẽ sẽ không nghĩ như vậy."
Trước đó nghe Đường Y Y nói, cha mẹ cô ấy vẫn luôn giới thiệu đối tượng xem mắt cho cô ấy, đều là những nam đồng chí có điều kiện không tệ, nhìn dáng vẻ của cha mẹ cô ấy, ước chừng là muốn giữ cô ấy ở bên cạnh, gả cho một nhà có điều kiện tương đương.
Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Đỗ Vũ Lâm lập tức cứng đờ.
Tiếp đó hắn thở dài thườn thượt.
Đúng vậy, cho dù Đường Y Y không để ý nhưng cha mẹ cô ấy có vẻ sẽ không đồng ý.
"Nhưng không sao, anh còn trẻ, còn có thể phấn đấu! Với đà này, ước chừng không quá 2 năm nữa là có thể mua nhà ở thành phố rồi!"
Đỗ Vũ Lâm luôn tự tin vào bản thân.
Đỗ Minh Nguyệt cũng rất khâm phục hắn ở điểm này.
Nhưng lời này của hắn cũng không phải là tự khen mình, anh hai cô thực sự rất có năng khiếu làm kinh doanh, trong xưởng trừ một số hợp tác trước đó là do Đỗ Minh Nguyệt đi đàm phán, còn bây giờ thì cơ bản đều là do anh hai tự mình giành được.
Bây giờ năng lực và mối quan hệ của hắn đều đã tăng lên, đến khi mở cửa thì kiếm tiền hoàn toàn không thành vấn đề!
Đỗ Minh Nguyệt cười cười, sau đó không nói về chuyện này nữa, mà hỏi hắn về tình hình ở ngoại thành gần đây.
Đỗ Minh Nguyệt phải trông xưởng, không thể tùy tiện đi ngoại thành, cho nên việc kinh doanh ở ngoại thành đều chỉ có thể giao cho anh hai.
Lúc xuất xe ở Nhà máy số 2, anh hai sẽ đi cùng bọn họ.
Nói đến chuyện chính sự, biểu cảm của Đỗ Vũ Lâm cũng nghiêm túc hẳn lên.
"Bây giờ mấy thành phố trong tỉnh đều có điểm hợp tác của chúng ta, hơn nữa khách hàng ở những thành phố đó ăn hải sản của chúng ta xong đều phản hồi rất tốt, nếu có thể thì có thể khai thác thị trường ở tỉnh bên cạnh nhưng anh thấy nếu tiếp tục khai thác thị trường thì quy mô xưởng của chúng ta quá nhỏ, e là không theo kịp tiến độ."