Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 556 - Chương 556:

Chương 556: Chương 556: Chương 556:
May là tính tình của Đỗ Thiên Long tốt, không so đo với cậu ta, nếu không thì không biết mỗi ngày ký túc xá sẽ bị Lâm Tiểu Soái làm ầm ĩ đến mức nào.

Nhưng hắn cũng đã từng hỏi Lâm Tiểu Soái tại sao lại có thành kiến lớn như vậy với Đỗ Thiên Long nhưng cậu ta lại không nói.

Không biết vì lý do gì, điều này khiến cho sự nhắm vào và ác ý của Lâm Tiểu Soái càng trở nên vô lý hơn.

Tóm lại, Trương Tiểu Minh càng ngày càng cảm thấy Lâm Tiểu Soái có tính tình quá tệ.

Hôm nay hắn có lẽ không nên đi ăn cùng bữa cơm này.

Hắn còn tưởng là cả phòng ký túc xá đều đi ăn cơm nên mới đến, không ngờ...

Thôi, cứ đi trước đã, cùng lắm thì sau này mời lại là được.

Tiếng chuông hết giờ học buổi trưa vừa vang lên, Đỗ Thiên Long mới buông bút chậm rãi thu dọn đồ đạc của mình.

Buổi chiều cậu không có tiết nào nhưng định tiếp tục đến thư viện tự học, cho nên lát nữa sẽ tùy tiện ăn một chút gì đó ở nhà ăn cho xong.

Cậu không muốn ăn, muốn tiếp tục đọc sách nhưng nghĩ đến lời dặn dò của gia đình, cậu vẫn quyết định không để bụng đói.

Đi trên con đường nhỏ của trường đại học Hải Thị, tâm trạng của Đỗ Thiên Long vẫn phấn khích như ngày đầu tiên đến trường, mặc dù cậu đã học ở trường đại học Hải Thị được 2 tháng.

Lúc đầu, cha cậu đưa cậu đến báo danh, còn muốn thuê nhà cho cậu ở đây, kết quả sau đó ông Hà đã nói cho cậu một tin tốt, nói rằng vì đợt sinh viên nhập học này khá đông nên đã dọn thêm một số phòng ký túc xá, trong đó có một phòng chỉ có 3 người, Đỗ Thiên Long vừa vặn có thể ở.

Vì vậy cuối cùng cậu không cần phải cố ý đi thuê nhà bên ngoài trường, mà trực tiếp ở ký túc xá.

Mặc dù sau đó cậu vào ký túc xá mới phát hiện ra mình lại ở cùng một ký túc xá với Lâm Tiểu Soái nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự phấn khích của Đỗ Thiên Long.

Cùng lắm thì sau này cậu không để ý đến Lâm Tiểu Soái là được.

Lúc đầu cậu không để ý đến Lâm Tiểu Soái, Lâm Tiểu Soái lại ở trong ký túc xá chế giễu đủ kiểu, Đỗ Thiên Long đều coi cậu ta như không khí, dần dần Lâm Tiểu Soái cũng chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lùng, không còn nhắm vào cậu như diễn độc thoại nữa.

Đỗ Thiên Long đến nhà ăn, giống như mọi khi, cậu nhìn vào các cửa sổ của nhà ăn, tìm xem mình sẽ ăn gì vào bữa trưa.

Kết quả phát hiện những cửa sổ khác đều có rất nhiều người, cậu chê thời gian xếp hàng sẽ chiếm mất thời gian mình đến thư viện học, liền trực tiếp đi đến cửa sổ vắng nhất.

"Chú ơi, cho cháu ba lạng cơm và một món ăn."

Cậu thậm chí còn không nhìn cửa sổ này bán món gì, trực tiếp gọi món.

Người chú kia thấy cuối cùng cũng có người đến cửa sổ của mình, lập tức nở nụ cười.

"Được, bạn học, bạn là người đầu tiên trong trường chúng ta hôm nay được ăn món hải sản này, chú sẽ cho bạn nhiều hơn một chút nhé, lát nữa bạn ăn thấy ngon thì phải chia sẻ với các bạn học, nhà ăn chúng tôi để các bạn học có thể ăn ngon, được ăn món mới, cũng đã tốn không ít công sức, rất nỗ lực!"

Đỗ Thiên Long nghe vậy, lúc này mới tò mò nhìn món ăn này, sau đó phát hiện giống như món ăn nguội, lập tức có chút lo lắng.

Bây giờ trời lạnh rồi, ăn món nguội có tốt không?

Đáng tiếc lời đã nói ra, người chú kia cũng đã lấy thức ăn cho cậu, cậu chỉ có thể chấp nhận.
Bình Luận (0)
Comment