Chương 611:
Chương 611:
Chương 611:
Ngay khi cô ta định từ bỏ nhà họ Vương để tìm đường khác thì ông trời lại trêu đùa cô ta bằng cách để cô ta mang thai, kết quả là lúc này nhà họ Vương lại chủ động để cô ta kết hôn.
Chỉ vì một đứa bé...
Thật quá buồn cười.
Hơn nữa bây giờ cô ta còn đứng ở thế có lợi, ngay cả Cung Tú vốn ghét cô ta cũng phải nhẹ giọng dỗ dành cô ta.
Lần này, cô ta sẽ không còn như trước đây, cúi đầu để mặc người bắt nạt nữa!
"Chuyện này tối cha mẹ tôi về rồi nói sau."
Lâm Thi Thi nói xong liền đóng cửa lại.
Củng Tú và Vương Tranh Lượng đứng ngây ra như phỗng trước cửa.
Một lúc lâu sau, Củng Tú mới mặt nặng mày nhẹ chửi ầm lên.
"Con Lâm Thi Thi này, tôi thấy nó sắp lên trời rồi!"
Chửi một mình Lâm Thi Thi không hả giận, lại quay sang nhìn thủ phạm Vương Tranh Lượng.
"Đều là tại mày gây ra chuyện tốt!"
Vương Tranh Lượng bị mắng đến nỗi không dám ngẩng đầu, cuối cùng chỉ có thể lủi thủi đi theo bà ta về nhà.
Còn tối hôm đó khi nhà họ Lâm về, nhà họ Vương lại đến, lần này còn có cả xưởng trưởng Vương đi cùng.
Lâm Đông Thuận và Chu Cầm đều kinh ngạc, hoàn toàn không biết 3 người nhà họ Vương đột nhiên đến đây là vì chuyện gì, kết quả đợi họ nói xong mới biết, hóa ra là đến cầu hôn, hơn nữa Lâm Thi Thi còn mang thai!
Lâm Đông Thuận và Chu Cầm ngây người, ngẩn ra một lúc lâu mới phản ứng lại.
Trên mặt họ không hề có vẻ tức giận của những bậc cha mẹ đau lòng vì con gái không biết quý trọng sức khỏe của mình, ngược lại còn đầy vẻ tươi cười và vui mừng, như thể việc con gái mang thai đứa con của Vương Tranh Lượng là một chuyện tốt đẹp lắm vậy.
Với thái độ tích cực như vậy của họ, chuyện cầu hôn này đương nhiên được giải quyết êm đẹp.
Sợ đêm dài lắm mộng, bụng Lâm Thi Thi lớn lên, vì vậy nhà họ Vương và nhà họ Lâm đều nhất trí quyết định kết hôn sớm, đám cưới cũng được tổ chức trong vòng 1 tháng!
Lâm Thi Thi ngồi im một bên suốt, cô ta không hề mong đợi gì vào cuộc hôn nhân này, chỉ có cảm giác hả hê, còn có cả cảm giác sau khi gả vào nhà họ Vương, cuối cùng mình cũng có thể lợi dụng mối quan hệ của họ rồi.
Mang thai 10 tháng vào thời điểm cô ta sắp sinh con, vừa đúng là thời điểm mở cửa.
Thời gian đó cũng là thời điểm mọi người chiều chuộng cô ta nhất, vì vậy cô ta nhất định phải nắm bắt thật chắc cơ hội này!...
Đảo.
Đỗ Vũ Lâm sau khi ngồi tàu hỏa mấy ngày cuối cùng cũng trở về đảo, cộng thêm thời gian trì hoãn trên đường, hắn đã rời đảo được gần một tháng.
Nhưng mặc dù thời gian công tác dài, hành trình cũng khá mệt mỏi nhưng thu hoạch lại không ít.
Đỗ Minh Nguyệt nhìn hắn lần lượt nộp lên những hợp đồng, toàn bộ đều được ký kết ở Hải Thị lần này, trên mặt cũng nở nụ cười tươi rói.
"Anh hai, lần này anh thu hoạch phong phú quá!"
Đỗ Vũ Lâm nhướng mày.
"Đương nhiên rồi, cũng phải xem xem là ai chứ!"
"Đúng rồi, anh thấy nhà máy nên tuyển thêm người, như vậy mới có thể làm thêm hàng, cũng có thể xuất đi sớm hơn, em không thấy ở Hải Thị có bao nhiêu người tìm anh sao, giục anh nhanh chóng chuyển hải sản qua đó."
Đỗ Vũ Lâm nói vậy hoàn toàn không ngoa, ngoài đám sinh viên trường Đại học Hải Thị ra, sau đó còn có không ít người ngoài trường biết đến hắn, cũng vội vàng tìm đến thúc giục hắn.