Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 644:

Chương 644: Chương 644: Chương 644:
Đỗ Minh Nguyệt đi đến phòng bệnh nhìn thấy, phát hiện mặc dù chân giáo sư Hà bị gãy nhưng tinh thần lại không tệ, không trách trước đó ông ấy có lòng tin kiên quyết ở lại khu nhà tập thể cũ này.

"Các cháu chính là anh chị của Thiên Long à, trông giống nó thật, cả nhà các cháu đều có tướng mạo nổi bật."

Giáo sư Hà thậm chí còn có tâm trạng đánh giá ngoại hình của họ, Đỗ Minh Nguyệt cũng rất khâm phục, nhìn sang bên cạnh, cha mẹ Hà Dũng Kiệt đều có vẻ mặt bất lực, rõ ràng là đã hết cách với ông lão này rồi.

Mẹ Hà thấy nhiều người đến thăm bệnh như vậy, trong phòng không đủ ghế, liền định đến chỗ y tá hỏi xem có ghế thừa không, Đỗ Minh Nguyệt thấy vậy, chủ động nói: "Chị ơi, em giúp chị bê nhé."

Mẹ Hà quen biết Đỗ Thiên Long, vì vậy ấn tượng với gia đình cậu cũng không tệ, thêm vào đó Đỗ Minh Nguyệt vốn đã xinh đẹp đáng yêu, cô ấy càng nhìn càng thích.

Vì vậy cô ấy cười với cô.

"Được, nếu em không ngại phiền thì đi cùng chị nhé."

Đỗ Minh Nguyệt vui vẻ gật đầu.

"Được ạ!"

Hoắc Kiêu và Đỗ Vũ Lâm ở bên cạnh đều nhìn cô có chút kinh ngạc, dù sao hai người họ có thể coi là những người ở cùng Đỗ Minh Nguyệt nhiều nhất, đương nhiên biết cô gái này ngoài những chuyện chính sự ra thì những chuyện khác đều là có thể thoái thác thì thoái thác, có thể lười thì lười.

Vì vậy cô sẽ chủ động đề nghị đi giúp một người mới gặp có một lần đi bê ghế sao?

Điều này không hề phù hợp với tính cách thường ngày của cô.

Trừ khi, cô có mục đích gì đó?

Phải nói là hai người họ thực sự hiểu rõ tính tình của Đỗ Minh Nguyệt, thậm chí cô còn chưa bắt đầu dò hỏi tình hình với mẹ Hà thì đã bị Đỗ Vũ Lâm và Hoắc Kiêu phát hiện ra manh mối.

Nhưng lúc này cô cũng không có thời gian để ý đến ánh mắt của hai người họ, rất nhanh đã vui vẻ đi theo sau mẹ Hà ra ngoài.

Nhờ phúc của khuôn mặt này, một khi cô muốn giả vờ ngoan ngoãn để gần gũi với một người nào đó thì đối phương về cơ bản không có sức phòng thủ.

Vì vậy mẹ Hà dưới sự ngọt ngào của cô, một câu chị ơi, chị thật xinh đẹp và có khí chất, rất nhanh đã bị khuất phục, liên tục che miệng cười để tránh cười thành tiếng.

Đỗ Minh Nguyệt thấy mẹ Hà đã không còn cảnh giác với mình nữa, liền bắt đầu dò hỏi tình hình ngôi nhà.

Mặc dù cô thực sự rất muốn nhân cơ hội này mua ngôi nhà đó nhưng cũng không cưỡng cầu, nếu người ta không định bán thì cô cũng sẽ không tùy tiện mở lời.

Nhưng sau khi cô nói một câu rằng sau này ngôi nhà đó cứ để trống như vậy có phải hơi lãng phí không thì mẹ Hà đã cười nói.

"Ngôi nhà đó chị và cha Dũng Kiệt đã bàn bạc rồi, định khi nào có cơ hội thích hợp thì sẽ bán đi."

Bọn họ không phải tham chút tiền bán nhà đó, chỉ là rất hiểu tính cách của ông lão trong nhà, điển hình là kiểu người vết thương lành rồi thì quên đau, bây giờ bị thương, ông ấy gật đầu đồng ý chuyển đến ngôi nhà mới bên kia ở nhưng e là sau khi chân lành lại, ông ấy sẽ lại nghĩ mọi cách để về ngôi nhà cũ này ở.

Vì vậy chỉ cần ngôi nhà này còn trong tay bọn họ một ngày thì ông ấy sẽ luôn có lúc về nhà ở.

Đã như vậy, còn không bằng bán đi cho rồi, đỡ cho ông lão cứ nhớ mãi.

Nhưng những chuyện này liên quan đến một số chuyện trong nhà, mẹ Hà cũng không nói rõ với Đỗ Minh Nguyệt.
Bình Luận (0)
Comment