Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 780 - Chương 780:

Chương 780: Chương 780: Chương 780:
Đỗ Minh Nguyệt muốn mặc món nào thì tự đi chọn là được.

Mặc dù Đỗ Minh Nguyệt vẫn chưa có cuộc sống xa hoa nhưng cô đã sớm có cuộc sống tùy ý lựa chọn quần áo, điều này cũng khiến cô cảm thấy rất thú vị.

Cô đi chọn một chiếc váy ngủ màu trắng, là một chiếc váy ngủ công chúa có chút ren, Hoắc Lị Lị chỉ thấy trong sách có vẻ có kiểu dáng tương tự nên đã làm một chiếc, kết quả không ngờ Đỗ Minh Nguyệt mặc vào lại đẹp như vậy, giống như là váy ngủ công chúa thật sự.

Cô ấy đột nhiên cảm thấy những bộ quần áo mình thiết kế cần có một người mẫu thích hợp hơn.

"Minh Nguyệt, giá mà những bộ quần áo chị làm đều có thể để em mặc thì tốt biết mấy."

Tất nhiên, ý cô ấy không phải là nói người khác mặc những bộ quần áo này thì xấu, chỉ là cảm thấy khi Đỗ Minh Nguyệt mặc những bộ quần áo này thì có cảm giác quần áo tôn người, người cũng tôn quần áo.

Hai thứ hợp làm một, có thể phát huy vẻ đẹp của quần áo lên đến 200%.

Đỗ Minh Nguyệt cũng rất thích những bộ quần áo mình mặc nhưng không có cách nào, tình hình hiện tại của cô vẫn phải ở lại đảo bên kia, không có nhiều thời gian đến đây.

Có lẽ đến khi công nghệ chụp ảnh phát triển hơn một chút, cô chụp ảnh gửi cho Hoắc Lị Lị thì cũng được nhưng bây giờ có vẻ vẫn chưa được.

Vì vậy cô nói: "Thực ra chị có thể tìm một người mẫu, dáng người và ngoại hình đều tốt, để cô ấy thử đồ cho chị."

Đôi khi sự tồn tại của người mẫu không chỉ là thể hiện vẻ đẹp của quần áo, mà còn có thể kích phát cảm hứng của nhà thiết kế, nếu không thì tại sao nhiều nhà thiết kế còn chuyên đi ra ngoài tìm kiếm cái gọi là nàng thơ để lấy cảm hứng chứ.

Hoắc Lị Lị nghe xong thì suy nghĩ.

Trước đây cô ấy từng nghe giám đốc Kim nói, bên họ có một người mẫu nhưng vì dạo này Hoắc Lị Lị mới đến Hải Thị, có rất nhiều việc cần tìm hiểu và xử lý nên tạm thời chưa cho cô ấy gặp người mẫu.

Tất nhiên, mấy ngày nay giám đốc Kim có ý định để người mẫu đó đến thử những bộ quần áo do Hoắc Lị Lị thiết kế, kết quả không hiểu sao, cô ấy đã đợi hai ngày mà người mẫu vẫn chưa đến.

Hỏi lại giám đốc Kim thì giám đốc Kim cũng tỏ ra rất ngượng ngùng, đồng thời còn ẩn chứa một chút tức giận.

Hoắc Lị Lị đoán có lẽ giữa chừng đã xảy ra chuyện gì đó nên cũng không hỏi nữa.

Nhưng bây giờ Đỗ Minh Nguyệt đã nói như vậy, Hoắc Lị Lị suy nghĩ một chút, vẫn quyết định ngày mai sẽ hỏi lại giám đốc Kim về chuyện người mẫu.

Nếu cô ấy có thể đến thì biết đâu thực sự có thể kích phát thêm nhiều cảm hứng cho mình thì sao?

Cô ấy nói chuyện này với Đỗ Minh Nguyệt, Đỗ Minh Nguyệt nghĩ nhiều hơn cô ấy, đoán có phải người mẫu đó đã bỏ việc không.

Hơn nữa nếu cô nhớ không nhầm thì lúc giám đốc Kim và những người khác cùng đến thủ đô, người mẫu đó chính là Trần Dĩnh.

Mặc dù bây giờ cô vẫn chưa chắc người mẫu mà Hoắc Lị Lị nói đến có phải là Trần Dĩnh hay không nhưng cô đã không có thiện cảm gì với người mẫu này rồi.

"Lời khuyên của em là, đến lúc đó chị có thể tự mình đi tìm người mẫu hợp mắt, trong chuyện này, vẫn nên lấy tiêu chuẩn của chị làm chính."

Hoắc Lị Lị gật đầu nói được, cô ấy sẽ suy nghĩ nghiêm túc.

Sau đó ngày hôm sau, Hoắc Lị Lị và Đỗ Minh Nguyệt cùng nhau ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment