Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng (Dịch Full)

Chương 992 - Chương 992:

Chương 992: Chương 992: Chương 992:
Hoắc Kiêu vẫy tay về phía sau, cũng không biết là có ý nói không cần hay là đã biết.

Còn đồ trang sức bằng vàng mặc dù mua khá nhiều nhưng khi gói lại thì trông cũng không nhiều lắm, Hoắc Kiêu cất vào người, rồi trực tiếp quay lại nhà máy vừa rồi tìm Đỗ Minh Nguyệt.

Nhưng đi được một lúc, anh nhận thấy phía sau mình có tiếng bước chân rất không bình thường.

Hoắc Kiêu dừng bước, tiếng bước chân kia cũng dừng lại.

Anh động đậy, tiếng bước chân kia cũng động đậy theo.

Vừa nãy lúc anh mua vàng là ở trên phố lớn đông đúc náo nhiệt, còn bây giờ đã ra khỏi phố lớn đi vào một con hẻm khá yên tĩnh.

Bởi vì con hẻm này rẽ ra ngoài là có thể lập tức đến nhà máy mà Đỗ Minh Nguyệt đang ở, nhanh hơn rất nhiều so với đi đường lớn, Hoắc Kiêu sợ mình vừa nãy lúc chọn đồ đã trì hoãn thời gian, chỉ nghĩ nhanh chóng đi qua gặp Đỗ Minh Nguyệt, tránh cho cô ở bên kia sốt ruột.

Còn người phía sau thì vẫn luôn đi theo anh từ trên phố đến tận trong hẻm.

Hoắc Kiêu nhận ra điều gì đó, khẽ cười không lên tiếng, sau đó dừng lại vài giây, rồi lập tức chạy về phía trước.

Người phía sau có lẽ bị anh đột nhiên chạy đi làm cho ngẩn người một lúc, sau đó cũng vội vàng chạy đuổi theo.

Hoắc Kiêu tất nhiên biết đường ra khỏi hẻm, mặc dù đây là lần đầu tiên anh đến đây nhưng theo thói quen, khi đến một nơi mới, anh sẽ vô thức tìm hiểu ít nhất hai lối ra, vì vậy con hẻm này lúc anh nghe người gác cổng nhà máy nói một lần, trong đầu đã dựng lên bản đồ.

Chỉ là khi sắp đến lối ra thực sự, Hoắc Kiêu chuyển hướng, trực tiếp chạy vào ngõ cụt bên cạnh.

Người phía sau vốn đã tuyệt vọng, bởi vì Hoắc Kiêu chạy quá nhanh, hắn ta dốc hết sức đuổi theo cũng không đuổi kịp.

Hắn ta còn đang nghĩ hay là cứ bỏ cuộc như vậy đi, dù sao nhìn người đàn ông phía trước kia cũng không phải là người dễ giải quyết.

Kết quả không ngờ rằng tình thế lại xoay chuyển, thấy người kia sắp chạy ra khỏi hẻm đến cổng nhà máy bên ngoài, cổng nhà máy kia có người gác cổng, bình thường cũng có người khác ra vào, nếu hắn ta tiếp tục ra tay thì chắc chắn sẽ bị người ta bắt được nhưng ngay lúc hắn ta định từ bỏ thì con cừu béo ngậy phía trước lại tự dưng ngốc nghếch chạy vào ngõ cụt bên trái!

Thật sự là trời giúp hắn ta!

Vì vậy người đàn ông một lần nữa nghiến răng tăng tốc, đuổi theo vào ngõ cụt.

Sau đó vừa vào trong đã không nhịn được cười ra tiếng, móc con dao nhỏ giấu trên người ra, chuẩn bị trực tiếp tiến lên ép người kia giao ra đồ trang sức bằng vàng mà anh vừa mua.

Kết quả vừa chạy đến ngõ cụt thì ngây người ra, bởi vì trước mắt không có ai!

Sao lại không có ai được chứ?

Vừa nãy hắn ta rõ ràng nhìn thấy người kia chạy vào mà, đây là ngõ cụt, cũng không có lối ra khác, anh ta đi đâu rồi, không thể nào tự dưng biến mất được chứ!

Đang lúc người đàn ông đầy bụng nghi ngờ đi vào trong ngõ cụt thì phía sau đột nhiên vang lên tiếng bước chân chạm đất, nghe giống như là từ trên cao rơi xuống.

Người đàn ông nhận ra con cừu béo ngậy mà hắn ta đuổi theo vừa nãy có lẽ là trốn trên cây, mà rất có khả năng là anh đã phát hiện ra nên mới trốn đi, trong lòng vừa căng thẳng vừa chột dạ nhưng cũng vì vậy mà thêm một phần hung hăng.

Đã phát hiện ra mình rồi thì mình mà không làm gì cả cứ thế bỏ đi, biết đâu anh ta còn đi ra ngoài gọi người đến bắt mình!
Bình Luận (0)
Comment