Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 200



Nữ sinh kia chưa nói được mấy câu, chuông vào lớp đã vang lên, vội vàng quay người lại.Tạ Miêu nhìn thời khóa biểu bên góc bảng đen, phát hiện giờ là tiết Tiếng Anh, đang định lấy sách ra thì Vương Chấn Hưng mang bài kiểm tra bước vào lớp.Cô lập tức nhớ ra, mình đã từng có duyên gặp người này một lần, đối phương còn xin một bản băng từ thu âm bài khóa của cô.Thảo nào chẳng bao lâu sau đó, thầy giáo Trịnh đã nói chuyện chuyển trường với cô, hóa ra là vì người này.Tâm trạng Tạ Miêu hơi phức tạp, Vương Chấn Hưng nhìn thấy cô, trong mắt lại ánh lên ý cười.“Tiết học sau kết hợp với giờ tự học, chúng ta nhân lúc này làm bài kiểm tra.”Ông đưa bài kiểm tra trong tay cho đại diện môn phát xuống dưới, ánh mắt dừng lại trên người Tạ Miêu giây lát, “Tiến độ dạy học trường chúng ta khá nhanh, học sinh mới chuyển đến không cần quá để ý đến bài kiểm tra lần này.


Quay về dành thời gian bổ túc theo tiến độ là được.”Ánh mắt của đám học sinh lại rơi xuống người Tạ Miêu.Nói thực lòng, họ vẫn thật sự rất tò mò, rốt cuộc cô bạn Tạ Miêu này là học sinh giỏi, hay là người đi cửa sau.Tạ Miêu bị nhìn quen rồi, cũng chẳng bận tâm, cầm bài kiểm tra điền xong tên họ lớp học rồi nghiêm túc làm bài.Sao...!sao cô ấy nhập cuộc còn nhanh hơn họ vậy.Làm một học sinh chuyển trường học chậm hơn, cô ấy không cần thích ứng một chút sao?Đám bạn học cực kỳ không hiểu, nhưng nhìn Tạ Miêu rồi lại nhìn Triển Bằng ngồi sau cô ấy cũng có hành động tương tự, cuối cùng họ vẫn cúi đầu làm bài.Tiếng Anh là sở trường của Tạ Miêu, đừng nói là bài kiểm tra học kỳ 2 của lớp 10, có mang bài kiểm tra của lớp 11 đến đây cô cũng chẳng sợ.Cô làm bài rất nhanh, vừa mới hết tiết thứ nhất không lâu, cả một bài kiểm tra đã được làm xong.Tạ Miêu làm bài xong, lại xem lại bài làm từ đầu đến cuối hai lần.

Sau khi thấy không có lỗi sai thì vô cùng nhàm chán, lén nhìn Vương Chấn Hưng đang ngồi coi kiểm tra trên bục giảng, rồi rút sách Vật lý ra bắt đầu học bù.Bạn học xung quanh đều đang cắm cúi làm bài, chỉ có nữ sinh ít nói ngồi cùng bàn cô liếc cô một cái, tỏ ra hơi ngạc nhiên.Cô ấy còn cho là cô bạn Tạ Miêu không làm được bài thật, muốn giở sách xem, không ngờ sách mà đối phương xem lại là Vật lý.Phát giác ra Vương Chấn Hưng nhìn về phía này, cô ấy mấp máy môi, muốn nhắc Tạ Miêu một tiếng.


Vương Chấn Hưng đã xuống khỏi bục giảng, dừng lại bên bàn Tạ Miêu nhìn một cái, cầm bài làm của Tạ Miêu lên, “Làm xong hết rồi?”“Vâng.”Bị phát hiện làm việc riêng trong giờ kiểm tra Tiếng Anh, Tạ Miêu hơi lúng túng.Vương Chấn Hưng vẫn luôn tương đối có hảo cảm với cô, nên cũng chẳng nói gì, chỉ mang bài làm của cô lên bục giảng, cúi đầu chấm điểm.Bạn học khác thấy thế, lại không nhịn được mà lẩm bẩm trong lòng.Đây là gian lận bị thầy Vương phát hiện? Thế sao thầy Vương lại không khiển trách cô ấy?Chẳng lẽ quan hệ của cô ấy khủng quá, thầy Vương cũng không dám nói? Một người thẳng tính như thầy Vương không giống người sẽ làm chuyện này.Đang nghĩ ngợi, ánh mắt nghiêm khắc của Vương Chấn Hưng liếc qua, thấy thế mọi người đều vội vàng cúi đầu xuống.Bởi vì chuyện nghi ngờ gian lận này, cảm giác trầm trồ mà Tạ Miêu mang đến cho học sinh lớp (2) cũng giảm đi không ít.

Thái độ của các bạn học có hứng thú với cô cũng cũng có sự thay đổi.

Biểu hiện cụ thể ở việc, sau khi tan học, người đến bắt chuyện với cô nhanh chóng giảm đi hơn nửa.Ngược lại bạn nữ ít nói ngồi cùng bàn Tạ Miêu vẫn có ấn tượng tốt về cô, cười an ủi cô: “Không sao đâu, tớ cho cậu mượn vở ghi, cậu dành nhiều thời gian xem một chút, chẳng mấy chốc là có thể học bù những bài học bị chậm.”Tạ Miêu có thể cảm nhận được ý tốt của cô ấy, tươi cười nháy mắt với cô ấy, “Thế cảm ơn cậu nhé.”“Không có gì.” Cô bạn mỉm cười, nghĩ đến chuyện gì đó, lại nói: “Chào cậu Tạ Miêu, tớ tên là Phó Linh, Linh trong linh lung.”Phó Linh không nói nhiều, tính cách cũng rất trầm tĩnh, nhưng cực kỳ dễ ở chung.Trùng hợp là, cô ấy cũng là học sinh ở trong trường, còn ở cùng phòng ký túc với Tạ Miêu.Tạ Miêu cảm thấy chắc hẳn cô Nghiêm cố tình xếp họ làm bạn cùng bàn của nhau, để cô có thể nhanh chóng hòa nhập vào lớp mới trường mới.Buổi chiều sau khi tan học, Tạ Miêu và Phó Linh cùng nhau đến căng tin ăn cơm, học xong giờ tự học buổi tối lại cùng nhau về ký túc xá.Cho đến khi làm quen với bạn cùng phòng ký túc xá, ngồi vào bàn chuẩn bị học bài một lúc, Tạ Miêu mới nhớ ra cái hộp mà Cố Hàm Giang đưa cho cô lúc sáng.


Lúc này mới có thời gian kiểm tra rốt cuộc bên trong để cái gì.Cô lấy chiếc hộp ra từ trong tủ chứa đồ của mình, cạy mở nắp hộp đóng chặt ra, phát hiện bên trong lại là mấy quyển sách.Có sách tham khảo Tiếng Anh, còn có hai quyển sách Tiếng Anh bản gốc.Đúng là không phải đồ vật gì đặc biệt giá trị, nhưng lại cực kỳ khó kiếm được, nhất là hai quyển sách Tiếng Anh bản gốc kia.Tạ Miêu bỗng cảm thấy chiếc hộp trong tay trở nên nặng hơn, khiến cô có phần không thể đỡ nổi.Mãi một lúc sau, cô mới giở quyển sách “Kiêu ngạo và định kiến” ra.Sau đó, một tờ giấy trượt ra từ trong trang phụ lục, khẽ khàng rơi xuống đất, cũng rơi vào tim cô..


Bình Luận (0)
Comment