Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 278



Tạ Miêu suy nghĩ, giờ học vừa tan, liền chạy ngay đi tìm Lương Vĩnh Ngôn, “Sau kì thi tỉnh lớp luyện thi của tụi em đã dừng lại, em cảm thấy mình quên kiến thức khá nhiều.

Trong tay thầy còn giữ lại mấy bài kiểm tra trong lớp luyện thi đó không ạ? em muốn làm thêm vài đề để nhanh chóng theo kịp tiến độ.

”Nhìn điểm số, Lương Vĩnh Ngôn liền đoán rằng hai người hạng nhất kì thi chung kết Tạ Miêu và Triển Bằng sẽ có biểu hiện gì đó, nhưng không dự liệu tới Tạ Miêu vậy mà đã nhanh chóng nhận ra sự lạc hậu của hiện tại, chủ động làm thêm bài thi để đuổi kịp tiến độ.

Nền tảng vững chắc, siêng năng cần cù lại biết điều chỉnh tâm trạng đúng lúc, cũng không có gì lạ khi cô giành hạng nhất vòng chung kết cấp tỉnh.

Gương mặt Lương Vĩnh Ngôn nở một nụ cười rạng rỡ, ngay lúc này, Triển Bằng cũng đi đến, “Thầy ơi, em cũng muốn một phần ạ.


”“Còn em nữa ạ.

”Vu Đức Bảo không phải loại học sinh chăm chỉ như vậy, nhưng Triển Bằng đã lên tiếng, cậu ta chắc chắn cũng không thể tỏ ra yếu đuối.

Huống hồ, môn toán còn là sở trường của cậu, đứng ở cuối lớp, cậu quả thực chịu không nổi.

Ba người bọn họ đều như vậy, ngược lại khiến cho nhóm học bá càng thêm chú ý tới họ.

Nhưng có thể ngồi ở nơi này, ai mà không thông minh, ai lại không nỗ lực, có ai lại chịu đứng im tại chỗ chờ người khác tới đẩy mình lên kia chứ?Nhóm học bá nhanh chóng thu hồi tầm mắt,vừa thảo luận những câu hỏi vừa trình bày trên lớp vừa trở lại phòng tự học.

Phàm là giáo viên, có ai không thích học sinh đạt thành tích tốt lại biết cầu tiến cơ chứ?Lương Vĩnh Ngôn vô cùng sảng khoái đồng ý, “Được, tôi trở về sẽ giúp các em tìm xem sao.

”Thầy đang định bước đi, có một giáo viên nữ từ bên ngoài bước vào, "Thầy Lương, chủ nhiệm gọi chúng ta sang phòng làm việc thầy ấy họp.

”“Là chuyện gì cô biết không?” Lương Vĩnh Ngôn bước đi vội vã.

“Nói là thời gian và địa điểm kỳ thi quốc gia đã ấn định xong, năm nay cách thức thi đấu có chút thay đổi …”Cách thức thi đấu có chút thay đổi? Là thay đổi như nào chứ?Tạ Miêu nghĩ, thu dọn mặt bàn đơn giản một chút, mặc áo khoác bông rồi đi ra nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh vào mùa đông không có mùi, khi cô đi vào, hai cô gái đang nói chuyện.

“Lát nữa lên lớp kết quả môn tiếng Anh có lẽ có rồi nhỉ, không biết lần này Hạ Đào làm được bao nhiêu điểm.


”“Bao nhiêu điểm mình không biết, dù gì cậu ấy cũng chắc chắn đạt điểm cao nhất.

”“Cũng phải, năm ngoái ở kì thi tỉnh nếu cậu ấy không phải đột ngột bị bệnh ở ngay phòng thi, cũng không đến lượt người khác đứng hạng nhất …”Đang nói, phát hiện Tạ Miêu đi vào, hai người đột nhiên ngừng nói chuyện.

Bọn họ đều là bạn học trong lớp tập huấn tiếng Anh của Hạ Đào, đứng ở vị trí của Hạ Đào mà thấy đáng tiếc cũng là điều bình thường, nhưng sau lưng bàn luận chuyện này lại để cho đương sự nghe thấy, vẫn là cảm thấy có chút xấu hổ.

Ngược lại Tạ Miêu lại tỏ vẻ như thường, đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Lần trước Hạ Đào ở phòng thi mà bệnh, không thể phát huy hết sức năng lực của mình, cô cũng cảm thấy đáng tiếc.

Nếu để cô lựa chọn, cô đương nhiên hy vọng sẽ đánh bại đối thủ của mình trong một tình huống công bằng.

Hai cô nàng thấy Tạ Miêu như vậy, còn tưởng rằng cô không nghe thấy, thở phào nhẹ nhõm, vội vã chỉnh lại quần áo rồi ra ngoài.

Tạ Miêu đi nhà vệ sinh xong, lại ra sân trường đi dạo hít thở cho thoải mái, trở lại phòng học, Hạ Đào đã ngồi sau lưng cô.

“Thời gian và địa điểm cho cuộc thi quốc gia này đã được ấn định.

Cậu đoán xem nó sẽ được tổ chức ở đâu?” Thiếu niên một tay chống má nhìn cô mỉm cười.


Tạ Miêu thấy tin tức của cậu ta rất nhanh nhạy, cũng lười phải đoán, hỏi thẳng cậu ta, “Tổ chức ở đâu?”“Đại học Bắc Kinh.

”* Hạ Đào cũng không thừa nước đục thả câu, nụ cười trên mặt càng thêm thâm sâu.

Quả nhiên khi nghe thấy hai chữ này, Tạ Miêu sửng sờ một hồi.

*Nguyên văn: 北大 Bắc Đại.

Đại học Bắc Kinh?Nói vậy là, tới lúc đó cô rất có khả năng gặp được Cố Hàm Giang?Nhớ tới chàng trai trẻ vội vội vàng vàng từ Bắc Kinh đến đây chỉ để chính mắt xác nhận cô vẫn an toàn, nhớ tới nụ hôn nơi khóe môi cô trong bóng tối, tim Tạ Miêu đột nhiên đập vồn vã.

Đúng lúc này, giáo viên phụ đạo của tổ tiếng Anh mang theo bài kiểm tra và giáo án đi vào, “Tiết này nói về bài kiểm tra, tôi đọc một chút về điểm của bài kiểm tra ngày hôm qua, trên 95 có hai người, Tạ Miêu 96.

5, Hạ Đào 96, trên 90 là! "Còn chưa đợi cô giáo đọc xong, rất nhiều ánh mắt mang theo sự kinh ngạc trực tiếp chiếu đến người Tạ Miêu.

Lại là cô ta!.


Bình Luận (0)
Comment