Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 243

“A a a a, đừng mà.” Lạc Nhiên sắp khóc, cái miệng nhỏ của cậu bé mím lại.

Lạc Di cảm thấy đứa em trai này có hơi ngốc nghếch, dù có trêu chọc thế nào cũng sẽ tin.

“Anh Tiêu của em đang trêu em đấy.”

Lạc Nhiên sửng sốt vài giây, đột nhiên nói: “Tại sao anh ấy không phải là anh Tiêu của chị?"

Trọng điểm của Lạc Nhiên kỳ lạ thật, trí tưởng tượng của cậu bé cũng khác với những người khác.

Lạc Di chững chạc đàng hoàng nói nhảm: “Chị cùng tuổi với anh ấy đó.”

Lạc Nhiên nhìn người chị gái đang tươi cười của mình, lại nhìn Tiêu Thanh Bình đang nhịn cười, vô cùng khó hiểu: “Anh Tiêu, có phải vậy không?”

“Chị gái em nói gì cũng đúng hết.” Đây là câu trả lời của Tiêu Thanh Bình, mười mấy năm sau vẫn vẹn nguyên như vậy.

Công việc kinh doanh của nhà hàng quốc doanh tốt vô cùng, cứ đến giờ ăn là luôn chật kín người.

Lạc Quốc Vinh cầm cái bát, khó khăn lắm mới chen ra khỏi đám đông.

Hai bát hoành thánh thịt tươi thuộc về Lạc Di và em trai cô, ba bát sủi cảo thuộc về Lạc Quốc Vinh, vợ của ông và Tiêu Thanh Bình.

Món mì hoành thánh thịt tươi được rắc thêm một ít tôm khô và rong biển, nước súp rất ngon, nhân thịt đầy đặn, cắn một miếng là mọng nước, cực kỳ tươi ngon.

Lạc Di ăn xong đổ mồ hôi đầm đìa, cô ăn từng miếng hoành thánh trong bát, uống hết nước canh.

Cô đặt bát đũi xuống, lau miệng, vừa quay đầu nhìn ra ngoài, vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Ủa, đó không phải là Lê Xuân Mai sao? Mặc dù cô ta mặc bộ quần áo cũ mèm, đầu và mặt đều bị che bởi một chiếc mặt nạ, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua cô vẫn có thể nhận ra cô ta.

Nhìn cô ta lén lén lút lút, đang làm gì vậy?

Chẳng lẽ... cô ta đến chợ đen của huyện buôn bán?

Tiêu Thanh Bình là người đầu tiên nhận ra cô có gì đó kỳ lạ, cậu quan tâm hỏi: “Sao vậy?”

Lạc Di chỉ ra bên ngoài: “Người mặc đồ đen kia chính là Lạc Xuân Mai.”

Tiêu Thanh Bình chỉ kịp nhìn bóng lưng của cô ta lướt qua, khẽ cau mày nói: “Tránh xa cô ta ra, nhìn thấy cô ta như vậy anh có chút bất an.”

Cậu là một người đặc biệt nhạy cảm, Lạc Xuân Mai chán ghét và bài xích Lạc Di, cậu đều nhìn ra được.

“Ừ.” Lạc Di cùng người trong nhà cũ giữ khoảng cách tôn trọng, tuyệt đối sẽ không chủ động đến gần. Dù bà cụ Lạc có đi khắp nơi rêu rao mình bất hiếu, cô cũng sẽ không chạy đi lấy lòng bà cụ chỉ vì thể diện.

Cô cũng chỉ gặp hai chị em Lạc Tiểu Đào ở trường, có giao lưu một chút.

Lạc Quốc Vinh nghe thấy hết, nhưng ông cũng không nhấc mí mắt lên, cũng không thèm để ý đến cháu gái.

Nhưng không lâu sau này ông lại hối hận, vô cùng hối hận vì đã không kịp tìm hiểu tình hình gần đây của Lạc Xuân Mai.

Không bóp nát những dấu hiệu nguy hiểm từ trong nôi, dẫn đến hàng loạt sóng gió sau này, suýt chút nữa khiến đứa con gái quý giá của ông bị bắt cóc, rồi bị đem đi buôn lậu.

Nhưng vào lúc này, ai có thể nghĩ tới chứ?

Ngày nào Lạc Xuân Mai cũng dậy từ sớm tinh mơ, mang trứng và rau củ mà nhà cô ta tiết kiệm được ra huyện bán, nó rất dễ bán, người dân có tiền nhưng lại không mua được những vật dụng mình muốn.

Ngay cả khi có ai đó bán với giá cao hơn một hoặc hai xu, họ vẫn sẽ vui vẻ mua nó.

Những thứ được bán ở chợ đen đắt hơn và nguy hiểm hơn.

Bình Luận (0)
Comment