Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 294

“Mọi người hãy nghe tôi nói. Đừng để bị những người này lừa gạt, họ cố tình tới đây để gây rắc rối vì họ không cam lòng thôi, xin mọi người hãy tin chúng tôi.”

Đồng bọn của tên ria mép cũng đến trợ giúp: “Mọi người đừng để bị lừa, chúng tôi luôn tận tâm phục vụ vì nhân dân, không bao giờ dám lơ

là, bọn chúng là... gián điệp đó.”

Nếu không có tội gì thì cứ tùy tiện chụp đại một cái tội, từ trắng cũng có thể nhuộm đen, họ cũng thường xuyên làm những việc như vậy rồi.

Một tiếng ‘gián điệp’ này khiến mọi người thay đổi sắc mặt.

Chú cảnh sát tới: “Xảy ra chuyện gì thế?”

Tên ria mép hung ác phàn nàn trước tiên: “Các đồng chí cảnh sát, các đồng chí đến vừa kịp lúc, mấy người này đến phá hoại, còn xúi giục người dân chống lại chúng ta, họ đều bị xúi giục nổi dậy rồi, cái suy nghĩ một lòng muốn đất nước diệt vong của bọn họ vẫn còn tồn tại, mau bắt bọn họ lại đi,”

Cảnh sát thấy đường bị chặn, sợ xảy ra chuyện nên không hỏi nhiều nữa: “Trước tiên đưa người đi, đến đồn cảnh sát nói chuyện.”

Người đông đến nỗi một chiếc xe jeep đi ngang qua phải dừng lại, những người trên xe tò mò nhìn qua, trông thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám đông.

“Lạc Di.”

Lạc Di đột ngột quay người lại, ơ, là Nhiếp Khánh Vân.

Cô lập tức đẩy đám đông sang một bên chạy qua, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó: “Dì Nhiếp ơi, bọn họ muốn bắt con, con sợ quá.”

Nhiếp Khánh Vân mở cửa xe đi xuống, ôm Lạc Di vào lòng: “Đừng sợ, đừng sợ, dì sẽ không để người khác ức h.i.ế.p con.”

Chị ấy vốn đã thích sự thông minh lanh lợi của Lạc Di, Lạc Di lại còn giúp chị ấy cứu con trai của mình, chị ấy cảm ơn còn không kịp.

“Đồng chí, đây là giấy phép lao động của tôi, tôi dám cam đoan bọn họ đều là người tốt.”

Tên ria mép liếc nhìn chiếc xe jeep phía sau, khẽ cau mày: “Cô lấy cái gì để đảm bảo? Những tên gián điệp này giỏi nhất là ngụy trang, cô đồng chí này không biết gì cả thì đừng nhúng tay vào.”

Những người khác lần lượt khuyên nhủ: “Đồng chí hãy nghiêm túc một chút, đừng rước họa vào thân.”

Nhiếp Khánh Vân kinh hãi, Lạc Di là gián điệp? Đừng có nói đùa, cô vẫn còn là một đứa trẻ.

Hơn nữa, cha chị ấy đã biết Lạc Di từ lâu còn hết lời khen ngợi cô.

Lẽ nào cha chị ấy đã nhìn nhầm sao? Không thể nào, cha chị ấy nổi tiếng là có đôi mắt nhìn thấu tất cả!

“Họ đều là những người rất tốt, Lạc Di vẫn còn là một đứa trẻ, mấy người mở miệng là nói gián điệp, không cảm thấy xấu hổ khi tạt nước bẩn vào người cô bé sao?”

“Cái này gọi là gián điệp nhỏ.” Tên ria mép thấy sự việc đã không thể khống chế, không còn đường lui, chỉ có thể cắn chặt lấy đối phương không nhả. “Phụ nữ chỉ hành động theo cảm xúc, gián điệp sẽ lợi dụng điều này...”

Đột nhiên, một giọng nói giống tên ria mép vang lên: “Người không phận sự không được đứng ở cửa, nhanh chóng rời đi đi.”

Tên ria mép biến sắc, không dám tin nhìn máy ghi âm trong tay Lạc Di, cô ghi lại hết lời nói của mình rồi? Việc này xảy ra khi nào? Tên ria mép không hề biết.

Phản ứng đầu tiên của tên này là giật lấy máy ghi âm, Lạc Quốc Vinh đã sớm chuẩn bị sẵn sàng chắn trước mặt tên ria mép: “Sự thật ở ngay trước mắt, có người chó cùng rứt giậu rồi kìa.”

Những người có mặt đồng thời tiến tới giữ lấy tên ria mép và đồng bọn, chăm chú lắng nghe.

Bình Luận (0)
Comment