Chuong 390: Lo Lang Cua Chuong Dang
Chuong 390: Lo Lang Cua Chuong DangChuong 390: Lo Lang Cua Chuong Dang
Con gái nhà người khác, sau khi phạm sai lầm, không chừng sẽ làm nũng các kiểu để có thể được người lớn bỏ qua. Nhưng Quý Thư Lễ lại không phải như vậy, kỹ năng làm nung này, hình như là đã biến mất sau khi cô nhóc tốt nghiệp ở lớp lá. Cô nhóc cho rằng bản thân sai rồi, vậy dứt khoát nhận sai xin lỗi, nếu cô nhóc cho rằng bản thân không sai, liền cứng cổ, như là một đầu trâu, dù có đâm phải tường cũng không sợ, cho rằng mình sẽ đẩy ngã bức từng đó.
Cho nên hiện tại, Quý Thư Lễ nghe thấy Chương Dạng nói xong, gật đầu,'Ba ba nói, bảo vệ người nhỏ yếu là trách nhiệm của mỗi người."
Quý Hành Tung đứng ở ngoài cửa không muốn xen vào chuyện này lại nghe được con gái yêu kéo mình vào cùng, cả người liền cứng đờ tại chỗ.
Quả nhiên, Chương Dạng bị những lời này của con gái nhà mình dời đi lực chú ý, trong lòng cô cân nhắc buổi tối phải cẩn thận nói chuyện với Quý Hành Tung, một bé gái sáu bảy tuổi đều là vẫn là nhỏ yếu, như thế nào lại dạy cho nhóc con bảo vệ kẻ yếu chứ? Nhưng Chương Dạng cũng cũng chỉ là bị rời đi lực chú ý trong nháy mắt, thực nhanh cô lại phục hồi tỉnh thần, nhìn Quý Thư Lễ/Vậy con cũng không thể đẩy ngã bạn học đè trên mặt đất được!"
Với trường hợp này, Chương Dạng tưởng tượng ra liền nhịn không được muốn che lại tran mình.
Quý Thư Lễ thở dài một hơi nho nhỏ, cảm thấy thực bất đắc dj Me ơi, con cũng không phải cố ý đâu. Con cũng nào biết con chỉ vừa đẩy một cái mà bạn kia đã ngã ra đất chứ? Nhìn cậu ta còn to cao hơn con, con cũng không biết bạn học nam lại yếu đuối mong manh như vậy..." Khi nói lời này, Quý Thư Lễ còn rất là phiên muộn mà nhìn Chương Dạng, vẻ mặt vô tội cực kỳ.
Đây chính là thật đem Chương Dạng làm cho nghẹn họng.
Từ trước Quý Thư Lễ tiếp xúc với bạn học, hầu hết đều là con cháu ở trong đại viện. Mọi người đều rất chắc nịch, dù cho giữa bọn nhỏ có xích mích thì cũng không xảy ra trường hợp Quý Thư Lễ đẩy ngã người. Ai biết vừa lên tiểu học, rời khỏi trường học dành cho con em bộ đội, gặp được bạn học lại khác biệt so với các bạn học mà lúc trước cô nhóc từng chơi.
Nếu nghĩ như vậy, hình như về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ.
Chương Dạng vay tay với Quý Thư Lễ, tức khắc, hai mắt cô nhóc sáng ngời, liền chạy tới.
Chương Dạng duỗi tay xoa đầu nhỏ của nhóc con, trên mặt Quý Thư Lễ lập tức lộ ra vẻ mặt thỏa mãn của con mèo con khi được xoa bụng, thoạt nhìn thích ý cực kỳ.
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ không thích người khác chạm vào đầu tóc của mình, nhưng Chương Dạng cũng không phải là người khác, cô nhóc chỉ thích Chương Dạng sờ đầu mình.
"Mặc kệ nói như thế nào, về sau ở trong trường học, dù có gặp được loại chuyện này, con cũng không thể tùy tiện ra tay với bạn học được, con có thể tìm cô giáo." Chương Dạng nói.
Quý Thư Lễ bẹp bẹp miệng, trong lòng nghĩ, đi tìm cô giáo chẳng phải là thành mách lẻo sao? Loại việc nhỏ này thì tự cô nhóc cũng có thể xử lý, tại sao còn phải làm phiền giáo viên chứ? Chính là hiện tại nghe mẹ mình nói vậy, Quý Thư Lễ quen thói gật đầu,Được ạ, con biết rồi."
Chương Dạng hôn lên đầu nhỏ của cô nhóc liền buông tha.
Tuy nhiên, vừa mới quay đầu, Chương Dạng liền nhìn chằm chằm Quý Hành Tung.
Phía trước vật tham chiếu không phù hợp lắm, dù sao Quý Thư Lễ đi theo Quý Hành Tung rèn luyện thì cô nhóc cũng chỉ là một đứa nhỏ. Ở nhà, dù là Chương Năm, vẫn là đám người Chương sư trưởng đều là được bộ đội thao luyện nhiều năm, khi đối đầu với Quý Thư Lễ thì không khác gì đối đầu với mèo con. Nhưng hiện tại, Chương Dạng phát hiện con gái nhà mình lại đối lập với bạn học, dù có đánh nhau với bạn học nam mà đã lợi hại như vậy, cảm xúc trong lòng cô vô cùng phức tạp.
Nói theo nghĩa tốt thì con gái khỏe mạnh là tốt nhất. Nhưng việc "Khỏe mạnh" quá mức của con gái sẽ khiến cô nhóc trở thành "nữ lực sĩ, tức khắc làm cho người làm mẹ như Chương Dạng cảm thấy thật phiền muộn.