Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 1025 - Chương 1025:

. Chương 1025:
Nhưng Hạ Phác Húc luôn có một nỗi ám ảnh, anh ta đã đóng phim 10 năm rồi nhưng vẫn chưa giành được giải ảnh đế.

Bây giờ anh ta đã có tiền, cũng đã nổi tiếng, nhưng anh ta cũng nhận ra rằng ảnh đế của giải thưởng Kim Tượng không có dễ lấy.

Trùng hợp đang có một số bộ phim phương Tây liên hệ với anh ta, nên anh ta muốn đóng một số phim của Hollywood, xem như là học hỏi để rèn luyện kỹ năng diễn xuất.

Phải biết, anh ta vẫn còn nợ Tô Lâm Lang một giải ảnh đế mà.

Rất trùng hợp, dù hiện nay Cảng Thành được xem là đô thị lớn sầm uất nhất châu Á, nhưng độ nổi tiếng ở phương Tây vẫn chưa cao. Trong khi những năm gần đây, Tokyo lại nổi tiếng toàn cầu nhờ ngành công nghiệp AV, vượt lên dẫn trước Cảng Thành về độ nổi tiếng ở phương Tây.

Nhưng hiện tại ở Cảng Thành có đến một trăm nghìn phụ nữ làm trong ngành mỹ phẩm, còn liên tục có những cô gái đến từ Đại Lục tràn vào Cảng Thành bằng cách ** hoặc vượt biên để kiếm sống.

Đó đều là những cô gái giống như Kiều Hướng Đệ và Tiểu Phương. Không muốn họ phải bán thân kiếm sống, có thể kiếm tiền bằng công việc chính đáng thì bắt buộc Tô Lâm Lang phải có nhiều khách hơn, nói chính xác là khách nữ.

Thu hút du lịch, đặc biệt là thu hút phụ nữ da trắng đến Cảng Thành du lịch, để tạo ra việc làm, thúc đẩy ngành mỹ phẩm trong nước vươn ra thế giới là điều Tô Lâm Lang đã phấn đấu trong 10 năm, nhưng phải tiếp tục phấn đấu thêm 10 năm nữa.

Đúng lúc Hạ Phác Húc muốn tiếp cận với điện ảnh Hollywood, nên cô đã nghĩ ra một cách. Chọn một bộ phim hành động có kịch bản hay, Hạ Phác Húc đóng vai nam phụ, nhận cát-xê thấp, nhưng bộ phim phải được quay ở Cảng Thành.

Như vậy, Hạ Phác Húc vừa trả được món nợ với cô, mà cô cũng gián tiếp quảng bá mỹ phẩm của mình, có thể nói là vẹn cả đôi đường.

Nhưng dù ý tưởng của cô rất hay, nhưng các đạo diễn Hollywood cũng rất khôn khéo. Họ muốn dùng Hạ Phác Húc để kích thích doanh thu phòng vé ở Châu Á, nhưng khi chọn địa điểm quay phim thì họ phải chọn nơi dễ dàng sản xuất phim.

Còn với phim 007, cô nói: “Mặc dù tôi vẫn chưa đọc kịch bản, nhưng tôi đoán chỉ cần quay ở Cảng Thành, đoàn làm phim 007 chắc chắn sẽ cố ý bôi nhọ, sỉ vả người Đại Lục chúng ta.”

Hạ Phác Húc nói: “Cảng Thành đã sắp trở về rồi, họ muốn bôi nhọ thì cứ bội nhọ, nổi nhờ việc bị bôi nhọ cũng là nổi mà. Miễn là chúng ta nổi tiếng ở phương Tây, mở rộng được độ nổi tiếng là được rồi.”

Nhưng sự việc không đơn giản như anh ta nghĩ, người xưa có câu rất hay, có sướng quên khổ.

Đừng thấy bây giờ người dân Cảng Thành đang cùng trông mong cảnh tượng được quay trở về, nhưng chỉ cần quay trở về, sẽ có một bộ phận người dân quên mất những nhục nhã mà họ từng phải chịu đựng, quay lại nhớ nhung nước Anh, gây ra những yếu tố bất ổn. Giống như câu mà người xưa hay nói gần thối xa thơm.

Lúc này Hollywood cố tình chạy đến Cảng Thành để quay bộ phim 007, vốn dĩ đã có âm mưu khó lường. Nếu Tô Lâm Lang hợp tác với họ lần nữa thì chẳng khác nào bị họ lừa, còn giúp họ kiếm tiền nữa.

Tô Lâm Lang cũng đến đây bằng xe, một chiếc xe thể thao GT màu đỏ do chính Hạ Phác Húc tặng cô.

Lúc nãy cô đỗ xe ở bãi đỗ trên sườn núi, cất công đến vị trí này để ngắm cảnh. Bây giờ cô lại phải chạy đi lấy xe.

Sau khi lên xe, cô phải mau chóng đi tìm hai đứa con, xem chúng lại gây ra họa gì nữa.

Tính ra, lúc Tô Lâm Lang vừa mở cửa xe định lên xe, đột nhiên nghe thấy một tiếng phanh chói tai vang lên từ dưới chân núi, có vẻ như có người đang phanh gấp ở trên con đường núi.

Lên xe, cô cũng không nói nhảm với Hạ Phác Húc, vừa khởi động xe đã tăng tốc. Một tay nhẹ nhàng nhấn phanh, chân thì đạp ga, khiến quay 180 độ ngay tại chỗ, vừa lao ra khỏi bãi đậu xe vừa hất đuôi xe ra sau. Khi tới khúc cua gấp tiếp theo, đầu xe không nhúc nhích, đuôi xe quẹo mạnh ra ngoài.

Hạ Phác Húc ở trong xe vẫn chưa thắt dây an toàn, anh ta giữ chặt ghế ngồi, cơ thể lắc lư điên cuồng theo chiều hướng thay đổi trái phải của xe. Nhìn từ bên ngoài, chiếc xe này không phải đang chạy mà đang thay đổi vị trí, trên một con đường núi gần như hình chữ Z, đầu xe hầu như không di chuyển, chỉ dựa vào việc vẫy đuôi để tăng tốc và xuống dốc.

 


Bình Luận (0)
Comment