.
Chương 1040:
Có điều, đúng vào lúc này, Băng Nhạn chợt mở miệng hỏi A Hà: "Chị này, chắc chị không đơn thuần chỉ là huấn luyện viên đâu nhỉ?"
Cô ấy thật sự quá ngầu, ngầu đến độ trực giác của Băng Nhạn mách bảo rằng cô ấy không đơn giản chỉ là một huấn luyện viên bình thường. Bởi vì từng bị tổn thương, thế nên A Hà lúc nào cũng đề phòng mọi người. Thân phận thật của cô ấy là cảnh sát, là đặc công, được cử tới đây công tác, lần này cô ấy đồng ý nhận lời làm huấn luyện viên của Hạ Phác Húc cũng chỉ để tiện che dấu thân phận.
Nhưng dĩ nhiên cô ấy không thể nói toẹt ra như vậy với người ngoài, bèn trả lời một cách ngắn gọn: "Tôi chỉ đi làm để kiếm thêm chút tiền xài thôi."
Băng Nhạn không quen biết A Hà, thậm chí tới tên cũng chưa từng nghe nói đến, bởi vì không có ai, kể cả Hạ Phác Húc, kể cho cô ấy nghe cả. Nhưng dù chỉ mới gặp chưa được mấy phút, Băng Nhạn lại ngỡ như đã quen biết A Hạ từ lâu, thế là hào hứng kéo Hạ Phác Húc lại gần, bảo: "Chị nè, vốn dĩ em chỉ có một người chị dâu, trước giờ cũng chưa từng có ý định có thêm một người chị dâu nữa, nhưng em thật sự rất thích chị, em hy vọng chị có thể trở thành chị dâu của em, chị thấy có ổn không ạ, em có tới ba người anh lận, nếu chị không thích người này thì để em tìm cho chị người khác nhé?"
Băng Nhạn không biết A Hà, nhưng A Hà lại nhận ra cô ấy.
Bởi vì Băng Nhạn thường xuyên ra ngoài cùng Tô Lâm Lang nên A Hà từng nhìn thấy cô ấy rất nhiều lần, cũng biết Tô Lâm Lang đối xử với cô ấy dịu dàng, kiên nhẫn cỡ nào, có thể nói là bảo vệ từng li từng tí luôn.
Cùng đến với thế giới này dưới thân phận nữ giới, nhưng cuộc đời của hai người lại như hai thái cực, Băng Nhạn lúc nào cũng sống trong tình yêu với vật chất đủ đầy, còn thế giới của A Hà chỉ là một mảnh hoang mạc.
Vậy mà, Băng Nhạn lại muốn cô ấy trở thành chị dâu của mình ư?
A Hà thoáng ngơ ngẩn, vì đó là chuyện mà một người lạnh nhạt như A Hà chưa bao giờ nghĩ tới.
Băng Nhạn lại hỏi: "Chắc chị không thích anh Phác Húc nhà em đúng không, không sao, em lập tức gọi điện cho anh Phác chú của em tới đây, nếu chị vẫn thấy không hợp, em vẫn còn một người anh nữa, tầm ngày một tháng bảy là anh ấy về nước rồi."
A Hà vội vàng lắc đầu: "Không cần."
Lúc này, Băng Nhạn đã nhanh tay lôi điện thoại ra luôn rồi, vừa nghe vậy, chỉ đành đút vào lại túi, sau đó kéo Hạ Phác húc qua, liến thoắng: "Kỳ thật anh ấy cũng được lắm, ngoại trừ hơi nhát gan, có chút điệu, với hay bắt nạt em ra thì không có thói hư tật xấu gì đâu, hay là chị cứ thử quen anh ấy, trở thành chị dâu của em xem, em là em thích chị lắm."
Cuộc đời cũng là có rất nhiều bước ngoặt, cơ hội.
Chưa một lần nào Hạ Phác Húc dám mơ tưởng tới chuyện một ngày nào đó, anh ta sẽ có cơ hội theo đuổi A Hà, cả A Hà cũng chưa từng nghĩ tới đời này mình sẽ kết hôn, thậm chí, cái nhìn của cô ấy dành cho Hạ Phác Húc vẫn y như cũ, chỉ là một tên ngốc, cực kỳ ngốc.
Nhưng vào lúc cuộc đời cô ấy ảm đạm nhất, khúc chiết nhất, Tô Lâm Lang chợt xuất hiện, tựa như ánh đèn rực rỡ soi sáng con đường phía trước mặt cô ấy, bà là sự ấm áp mà cô ấy luôn hướng về, còn Băng Nhạn là hóa thân của sự ngây thơ, thuần khiết, tốt đẹp nhất trên trần gian này, thế nên A Hà không nỡ khiến Băng Nhạn thất vọng.
Có lẽ là vì những lý do trên, mà cũng có thể là do trong thân tâm cô ấy vẫn luôn hơi hơi thích tên ngốc Hạ Phác Húc kia, thế nên mới kiên quyết từ chối không để Băng Nhạn gọi những người khác tới. Nói cách khác, xác suất Hạ Phác Húc theo đuổi thành công A Hà tính ra cũng lớn lắm.
***
Ngày lễ trọng đại đó sắp tới rồi, chính phủ Cảng Thành cũng bắt đầu hành động.
Các bộ phim chào do những chuyên gia trong giới điện ảnh và truyền hình lần lượt được phát sóng trên các kênh truyền hình quốc gia, từ màn hình TV ở các hộ gia đình đến màn ảnh lớn đặt bên ngoài lúc nào cũng chiếu 24/24. Trước khi ngày lễ "trở về" diễn ra, các minh tinh trong giới ca múa nhạc đã tổ chức một bữa tiệc hoành tráng để biểu diễn trực tiếp cho khán giả xem, bất kể là ngôi sao ca nhạc, vũ công hay nhạc công nào cũng đều cho rằng đó là màn trình diễn tuyệt vời nhất của họ.
Biển quảng cáo treo bên ngoài trụ sở của các công ty, xí nghiệp cũng đồng loạt đổi sang chủ đề chào mừng ngày "trở về", tới cả ông tư Viên cũng phá lệ không đụng tay đụng chân với đám ma bài bạc đã thua cháy túi vẫn không chịu xuống thuyền, quyết tâm tháo chạy tới Đại Lục.
Mấy năm qua, Quý Đình Hiên và vợ mình đã mở thêm rất nhiều sòng bạc tại Đông Nam Á, và tới cả những sòng bạc đó cũng treo cờ tỏ thái độ ủng hộ.