.
Chương 111:
Đương nhiên, Tô Lâm Lang trước kia nói ngọng, cũng không nói được rõ ràng, bây giờ lại hiểu văn biết võ, từ đơn tiếng Anh trên báo mà cô cũng hiểu được, đều có thể đọc theo.
Hạ Phác Đình ở Đại Lục với cô rất lâu, cũng là anh đưa cô đến cảng, chỉ cần không phải đứa ngốc, cũng có thể cảm nhận được cô không giống trước kia.
"Đương nhiên, Nam Mỹ chính là nước Mỹ, đó là địch của chúng ta." Tô Lâm Lang nắm tay: "Chúng ta phải hiểu hết mọi thứ về nước Mỹ, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, đây là lời lãnh tụ nói."
Hạ Phác Đình mở to miệng một lúc lâu, dáng vẻ bừng tỉnh: "Thì ra là thế."
Nam Mỹ cũng là Mỹ, mà ở Đại Lục, cái gì thêm chữ Mỹ đều là đế quốc Mỹ, đều là một quần thể quần chúng nhân dân hận nhất.
Bởi vì hận nên hiểu biết, lý do này rất đầy đủ.
Tô Lâm Lang còn muốn trao đổi thêm với anh, xin kinh nghiệm từ vị thiên tài tài chính này, mở rộng kiến thức, nhưng lúc này Lương Nguyệt Linh bên ngoài đang vẫy tay điện thoại, gõ cửa kính: "Mợ Tô."
Xem ra là có điện thoại, Tô Lâm Lang cũng đọc xong báo rồi, cô đứng dậy bước đi.
Để lại một mình cậu cả Hạ, cùng hai cái đầu gối của anh với hai con rùa mập mạp, đau đớn, cô đơn, nhưng anh vẫn phải tự đối mặt.
Lương Nguyệt Linh đưa điện thoại xong, cô ấy tiến vào hỏi: "Ông chủ, có cần tôi đọc báo giúp ngài không?"
"Không cần." Giọng Hạ Phác Đình rất tệ, nói xong, anh kéo chăn lên, nhắm hai mắt lại.
Tối qua Hoàng Mao không gọi điện báo cáo tình hình, Tô Lâm Lang nghi ngờ không phải cậu ta đơn phương tuyên bố tan vỡ với cô, không hợp tác với cô nữa đó chứ.
Nhưng bây giờ, cậu ta gọi đến.
Dù sao Hoàng Mao cũng phải làm chân chạy vặt, cạu ta còn mua một cái máy ảnh, Tô Lâm Lang cầm hai vạn còn lại xuống tầng, mang đến vành đai xanh hóa đối diện bệnh viện, vẫn không tìm thấy Hoàng Mao đâu, cô tưởng rằng cậu ta đã đổi chỗ ngồi. Một người có đầu đen, tóc xoăn như lông chó nhảy từ bụi cây ra: "Chị dâu?"
Cậu ta có vẻ rất nghe lời, đầu đã nhuộm đen lại, nhưng lại uốn xoăn, có lẽ bản thân cũng không thấy đẹp, nên cậu ta giải thích: "Cuối tháng rồi mà em gái ở tiệm tóc vẫn chưa đủ chỉ tiêu, không đủ ông chủ sẽ mắng em ấy, em chỉ giúp đỡ mà thôi."
Vậy nên cậu ta muốn em gái ở tiệm tóc đủ chỉ tiêu, nên mới uốn tóc xoăn như lông như vậy?
Cậu ta đã xấu, mũi thấp, viền mắt sâu, vừa gầy, lại còn để tóc xoăn, kết hợp với làn da đen, giống như một con chó với một chuỗi hạt vậy.
Cậu ta nói: "Chị dâu, tối qua Linda Tôn đi xem phim với chồng bà ta."
Cậu ta cũng từng làm rõ, cậu ta không phải là A Suy, mà là Thủy Tử, A Suy là biệt danh, Tô Lâm Lang hỏi: "Thủy Tử, phát hiện vấn đề gì?"
Hoàng Mao lấy ảnh chụp ra: "Em chụp được bà ta đi vệ sinh."
Cô thuê cậu ta, để cậu ta chụp phụ nữ đi vệ sinh sao?
Tô Lâm Lang suýt nắm tay thành nắm đấm, nhưng lại nói: "Chắc chắn bà ta đã làm gì trong nhà vệ sinh đúng không?"
Hoàng Mao không dám vào phòng vệ sinh nữ, đương nhiên sẽ không chụp ở bên trong, cậu ta chỉ chụp Linda Tôn ra vào nhà vệ sinh.
Tô Lâm Lang nhìn rất lâu, mới phát hiện ra vấn đề, bà ta mang túi da màu đen vào, độ dày của túi khi đi vào và khi đi ra hoàn toàn không giống nhau, nói cách khác, trong nhà vệ sinh bà ta đã bỏ ra rất nhiều đồ.
Hoàng Mao cho xem một bức ảnh nữa: "Người này đi ra trước bà ta, trực giác của em cho biết ông ta không đúng, trên người có sát khí!"
Đó là một người đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang, lưng đeo cái túi màu đen.
Không thấy rõ mặt, chỉ có thân hình, cao lớn, cường trắng, cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo phông, vừa nhìn là biết võ sĩ đang tập luyện.
...
Sỡ dĩ con người khác động vật, là bởi vì con người sẽ có sự đồng tình, sự thương hại, hơn nữa sẽ có tình cảm bẩm sinh với trẻ con, vậy nên Tô Lâm Lang đã cứu A Hà, cô cũng rất thích Tiểu Băng Nhạn.
Nhưng có những người phát rồ, coi thường mạng người, sẽ ra tay với trẻ con.
Giống như tên sát thủ chuyên nghiệp bên ngoài đồn cảnh sát, chẳng những cho nổ xe, vì có thể mau chóng giết chết mục tiêu, lại đá cô gái nhỏ đang cản trở mình đến mức cô bé bị vỡ xương sọ.
Cuối cùng Tô Lâm Lang cũng tìm được anh ta, khi nhìn ảnh chụp, cho dù không nhìn mặt, chỉ nhìn thân hình và khí chất, cô liếc một cái là có thể nhận ra.
Xem ra sau khi Lê Hiến bị vỡ trứng, vẫn chưa bị khởi kiện vì tội giết người, rốt cuộc Linda Tôn không ngồi yên được nữa.
Bà ta đây là đi xem phim với chồng, giữa đường vào nhà vệ sinh trả tiền thuê cho sát thủ đúng không?
Thảo nào ông cụ lại nói, nhược điểm duy nhất của Hạ Mặc là ngu ngốc, ông ta thật sự rất ngu ngốc.
Một khi bắt được tên sát thủ chuyên nghiệp kia, chỉ cần anh ta khai ra Linda Tôn, bà ta nhất định phải ngồi tù.
"Cậu thông minh như vậy, biết người này không đúng, chắc chắn còn góp nhặt được những thông tin khác về anh ta đúng không?" Tô Lâm Lang hỏi Thủy Tử: "Còn có những thứ khác không?"
Không phụ sự kỳ vọng, Thủy Tử gật đầu: "Có!"